8.3 LÀ NGÀY GÌ HỞ MẸ? YÊU MẸ…


Cách đây hơn cả tuần rồi, những lời nhắc về ngày 8.3 đã được phủ trên diện rộng – từ mặt trận facebook, tin nhắn, cho tới những quảng cáo nơi các gian hàng ngoài phố, thậm chí về tới nhà cũng có thêm vợ nhắc bóng gió. Thế nên nhiều khi chúng ta tưởng rằng ai cũng biết về ngày 8.3. Nhưng tôi lại nghĩ, chắc cũng có những bà Mẹ của chúng ta không rõ ngày này là ngày gì, ở đâu lại có ngày này; hoặc có biết đi nữa thì cũng chẳng mấy cảm nhận được đây là ngày có liên quan đến mình.


Những bà Mẹ ấy, chắc chưa một lần được tặng hoa hay một món quà gì vào dịp này bao giờ. Là bởi vì, chúng ta đâu đó vẫn có những người chưa bao giờ “dám” ôm Mẹ, chưa bao giờ đủ “can đảm” nói lời cảm ơn Mẹ, chưa bao giờ đủ “sến” để tặng Mẹ một món quà, chưa bao giờ đủ “mạnh mẽ” để bày tỏ với Mẹ rằng: “Hôm nay là một ngày đặc biệt, con muốn dành những điều tuyệt đẹp nhất cho một trong những người phụ nữ quan trọng nhất của đời con – là Mẹ!” chẳng hạn thế… cho dù họ rất yêu Mẹ.

Tôi tin rằng, rất nhiều người trong chúng ta, có những lần muốn thể hiện yêu thương nhưng “bất thành”. Đó là khi ta chuẩn bị trong đầu rất nhiều câu nói hay ho trước khi bấm số gọi Mẹ, nhưng khi nghe tiếng Mẹ cất lên từ bên kia, ta chỉ thốt lên được những câu bâng quơ: “Mẹ đang làm gì đó? Mẹ ăn cơm chưa?” Chắc chắn có những bà Mẹ sẽ đáp lại bằng một câu hỏi: “Có việc gì đó con?” Ta trả lời: “Con chỉ gọi hỏi Mẹ vậy thôi.” Kịch bản quen thuộc này vẫn thường xuyên diễn ra, vì có những người con dẫu muốn nhưng vẫn khó bày tỏ được lòng mình dành cho Mẹ, khó nói với Mẹ những lời yêu thương thật lòng. Và các bà Mẹ thì vẫn luôn trong tâm thế lo lắng, quan tâm đến con của mình (dù chúng ta đã qua cái tuổi trưởng thành từ rất lâu rồi) mà ít khi cảm nhận hay dang rộng trái tim để đón nhận một cái gì đó từ con.

Vậy ngày này chúng ta nên làm gì đây?

Chúng ta có thể ta vượt qua vùng an toàn, vùng ngại ngùng của mình để làm một điều gì đó cho Mẹ; hay ta vẫn im lặng, âm thầm? Tôi hiểu rằng, làm một việc gì đó mình chưa từng làm thường là điều khó khăn. Thế nên, có thể chúng ta chưa có một hành động nào mang tính “cách mạng”, nhưng đâu đó chúng ta phải biết rằng, tâm thức của chúng ta vẫn nguyên vẹn một tình yêu dành cho Mẹ, hay cũng chính là dành cho phần tính nữ bên trong con người mình. Vậy nên điều chúng ta cần làm là hãy bắt đầu mở rộng, đi sâu vào năng lượng nữ tính và năng lượng tình yêu thuần khiết nơi chính mình để kết nối lại thời điểm mình ở trong bào thai của Mẹ – nơi ta và Mẹ thông phần sự sống, hòa những nhịp đập của trái tim, có sự đủ đầy về tình yêu, đón nhận những dưỡng chất và mặc lấy mọi cảm xúc – kể cả tổn thương hay niềm vui sướng tột đỉnh của Mẹ… Từ đó hãy chữa lành những tổn thương với Mẹ, bởi đó là gốc rễ mọi vấn đề của chúng ta – nơi cội nguồn chúng ta sinh ra, nơi linh hồn chúng ta lựa chọn để cư ngụ.

Hãy thử một lần nghĩ về việc chúng ta có thể quỳ gối tặng cho người yêu một bông hồng và nói những lời yêu đương thắm thiết, nhưng chúng ta lại không thể nói một lời hay trao đi một hành động thể hiện tình yêu với Mẹ. Tôi xin mạn phép nói về quan điểm của mình rằng, việc bạn thể hiện tình cảm với người yêu chỉ là thể hiện dục vọng, chưa chạm đến tình yêu thuần khiết, vô điều kiện; bởi nếu xuất phát từ tình yêu thuần khiết bên trong, không lý gì mà tình yêu đó có thể tuôn trào sang cho người này mà lại ách tắt khi trao đi cho người khác. Thế nên, khi bạn chưa thể tuôn trào tình yêu với Mẹ, thì đó là biểu hiện của việc bạn còn nhiều tổn thương chưa được chữa lành, và tình yêu đích thực trong bạn rất cần được khơi thông.

Với tôi, tôi vẫn chưa làm được điều đó, chưa một lần nói lời yêu Mẹ, chưa một lần ôm Mẹ, chưa một lần rửa chân cho Mẹ… bởi vì trong tôi vẫn còn nhiều mâu thuẫn, nhiều tổn thương, nhiều nỗi sợ. Nhưng tôi biết rằng, hành động có thể không có, nhưng tình yêu vô điều kiện và thuần khiết vẫn trọn vẹn trong tôi, vẫn còn đó. Trong niềm tin đó, và trong nỗ lực khơi thông dòng chảy tình yêu mỗi ngày, tôi tin một ngày không xa mình sẽ không còn một rào cản nào trong việc thể hiện tình yêu với Mẹ.


Lúc này, xin dành những gì thuần khiết nhất gửi đến Mẹ cùng với tình yêu, lòng biết ơn và sự cảm phục! Mừng ngày 8.3, nguyện chúc Mẹ muôn ơn lành và phúc lạc! Và xin gửi lời chúc bình an và yêu thương cho phần nữ tính trong tôi, cho vợ tôi, cả những người phụ nữ quanh tôi, và mọi phụ nữ trên toàn thế giới này!

Nguyễn Đức Quỳnh

Người Đánh Thức Tình Yêu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *