BẠN CÓ ĐANG NGỠ MÌNH YÊU THƯƠNG VÔ ĐIỀU KIỆN?

Khi dành tình cảm cho một ai đó thật đặc biệt, chúng ta rất dễ lầm tưởng rằng mình yêu thương người ấy một cách vô điều kiện. Khó để có thể nghĩ khác đi khi ta thấy rằng mình luôn sẵn sàng làm tất cả cho người mình yêu. Nhìn thấy một cô gái mang chiếc túi xinh xắn, ta ngoái đầu nhìn theo và xuất hiện ý tưởng về một món quà bất ngờ dành cho nàng cuối tuần này. Thấy một đôi giày thể thao tuyệt đẹp được trưng bày trong cửa hàng lúc đi ăn trưa nay, ta nghĩ ngay rằng chàng nhà mình nhất định phải có một đôi. Đi ngang qua một tiệm kem đủ loại bắt mắt, ta chọn ngay điểm đến tối nay của mấy nhóc tì nhà mình chính là đây. Rồi ta sẵn sàng từ bỏ những cuộc vui với bạn bè để về nhà với vợ/chồng, con cái sau giờ làm; rồi ta sẵn sàng thức khuya, dậy sớm, hi sinh cả tuổi xuân của mình để chăm lo cho con cái, gia đình;, rồi ta sẵn sàng giả vờ no quá để dừng đũa khi thấy người mình thương đang ăn ngon miệng…

Thật vậy, cảm xúc mạnh mẽ ta dành cho những người mình yêu thương luôn thúc giục mọi suy nghĩ, lời nói, hành động của ta hướng về họ với tràn đầy tình yêu. Sẽ rất phũ phàng và chói tai khi tôi bảo rằng đó chẳng phải là tình yêu vô điều kiện đâu. Khó nghe nhưng đó là sự thật. Có một số trường dạy trẻ con truyền thông rằng đây là nơi yêu trẻ vô điều kiện. Những người làm cha làm mẹ cũng rất dễ nói rằng mình thương con vô điều kiện. Các cặp đôi yêu nhau hay vợ chồng cũng dễ tưởng mình đang trao đi một tình yêu không đòi hỏi. Nhưng rồi chúng ta hãy thử quan sát và suy ngẫm sâu hơn xem liệu có đúng như thế hay chỉ là sự lầm tưởng mà thôi.

Trẻ con là đối tượng mà người lớn rất dễ bị lệ thuộc vào bởi người lớn say mê với những niềm vui, vẻ hồn nhiên, năng lượng trong trẻo chúng mang lại. Một bộ mặt mè nheo đáng yêu của một em bé khiến người lớn khó lòng từ chối nó điều gì. Nhìn giấc ngủ bình yên của con khiến hầu như những người làm cha mẹ sẵn sàng đánh đổi sức khỏe của mình để làm việc những mong con có một cuộc sống đủ đầy. Thấy con rơi nước mắt vì thua kém bạn bè có thể bóp nghẹt trái tim người cha/người mẹ, và họ sẵn sàng làm bất cứ điều gì để mua lại tiếng cười cho con… Khi làm những điều đó, chúng ta có chắc mình làm với một tình yêu vô điều kiện? Giả như khi bạn làm tất cả như thế vì con, nhưng nó lại không nghe lời bạn, bạn có thể tiếp tục trao đi một tình yêu không suy suyển? Ngay cả khi bạn rút ruột để nói rằng: “Tôi sẵn sàng hi sinh cuộc đời mình vì nó là con tôi” thì cũng chẳng phải là tình yêu vô điều kiện đâu, bởi tình yêu vô điều kiện thì không phân biệt bất cứ điều gì.

Trong mối quan hệ yêu đương hay vợ chồng cũng vậy, kỳ thực là chúng ta quá lệ thuộc vào nhau. Chúng ta quá cần, quá ham thích, quá si mê những gì người kia mang lại cho mình nên chúng ta sẵn sàng làm mọi thứ cho người kia. Nhưng ẩn sâu trong mình là động cơ đến từ khao khát được thỏa mãn những nhu cầu của bản thân, có thể không nói ra, nhưng nếu chúng ta không được đáp ứng điều mình mong mỏi từ người mình yêu thương thì ngay lập tức ta rơi vào sự bực dọc, bứt rứt, thậm chí thù hằn. Tôi từng có một anh bạn chơi chung trong nhóm, lúc bấy giờ cả đám chúng tôi rất ngưỡng mộ và xem anh ấy là tấm gương đáng học hỏi về đời sống hôn nhân. Anh hầu như rất tôn trọng và đón nhận mọi khác biệt của vợ anh. Dẫu vợ anh ấy không phải là người quá hoàn hảo, nhưng chẳng khi nào thấy anh ấy phàn nàn về vợ mình, ngược lại, luôn nhắc đến vợ bằng ánh mắt đầy yêu thương. Nhưng rồi, khi nghe tin cặp ấy chia tay, tôi không tin vào tai mình. Tôi tìm đến gặp anh bạn của mình để hỏi cho ra lẽ, thì anh ấy bảo rằng: “Tớ có thể làm tất cả cho cô ấy, đón nhận tuyệt đối cô ấy; đổi lại, tớ chỉ cần cô ấy biết nghe lời mẹ tớ. Vậy mà thỉnh thoảng cô ấy vẫn cứ thẳng thắn bày tỏ quan điểm riêng của cô ấy…” Vậy đó, hầu như chúng ta luôn ngấm ngầm mong đợi, kỳ vọng một điều gì đó nơi người mình yêu thương. Và khi không được thỏa mãn, chúng ta dễ dàng mất kiên nhẫn, phản ứng gay gắt và thậm chí đạp đổ.

Tình yêu vô điều kiện mà thứ đã từng có trong mỗi chúng ta – nơi phần linh hồn thuần khiết của chính mình; nhưng rồi khi được lớn lên với phần thân xác đầy giới hạn, chúng ta đã dần rời xa và lạc mất điều đó từ rất lâu rồi. Thế nên, tình yêu vô điều kiện là điều không còn có sẵn nữa, cũng không tự nhiên mà đến nhưng phải trải qua rèn luyện, tu tập để khơi dậy và rất cần được “thử lửa” trong nhiều tình huống để chúng ta thật sự nhận biết tình yêu vô điều kiện có đang tuôn chảy nơi mình hay chưa. Và không ai có thể có được tình yêu vô điều kiện để trao ban cho người khác nếu người ấy không biết yêu thương chính bản thân mình vô điều kiện. Tình yêu ấy trước khi lan tỏa ra bên ngoài thì nó phải tràn đầy từ bên trong. Bởi vì chỉ khi bản thân đủ đầy, chúng ta mới không có những nhu cầu nảy sinh cần được người khác đáp ứng. Khi không có nhu cầu, không kỳ vọng, không đòi hỏi, không mong đợi được đáp trả điều gì, chỉ một mực mở lòng cho tình yêu bên trong mình tuôn chảy ra bên ngoài, đó đích thực là lúc chúng ta trao đi tình yêu vô điều kiện.

Và để cho tình yêu ấy có thể dư dật trong mình và tuôn trào ra bên ngoài, lan tỏa đến mọi người, vạn vật và mọi điều trong cuộc sống này, con đường duy nhất là hãy mở lòng và kết nối với Nguồn tình yêu đích thực, linh hồn thuần khiết của mình – nơi tình yêu không cạn bao giờ.

NGUYỄN ĐỨC QUỲNH

Người đánh thức tình yêu

#nguyenducquynh #nguoidanhthuctinhyeu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *