Chúng ta thường bị cầm tù trong những nỗi đau quá khứ, những cuộc tình tan vỡ, những lần bị lừa lọc, dối gạt, bỏ rơi, phản bội… Sóng gió cuộc đời cứ xô đẩy, vùi dập và làm chúng ta gục ngã, mất lòng tin. Cho dù có cố tin trở lại thì trong sâu thẳm, những vết thương ấy vẫn âm ỉ xót xa. Liều thuốc thời gian có thể làm cho vết thương lành lặn, nhưng nó để lại vết sẹo “muôn đời”. Tâm lý gọi đó là neo hoặc niềm tin giới hạn.
Hầu như ai trong chúng ta cũng có mối tình đầu. Là mối tình đầu bởi nó đã kết thúc. Nếu tình đầu càng “đẹp” (vì dở dang?!), nó càng để lại nhiều tiếc nuối hoặc đau thương. Bước vào tình yêu với con tim khấp khởi những nhịp hân hoan, một lần đau và mãi mãi trái tim chúng ta không thể đập lại những nhịp tin yêu toàn vẹn.
Từ thất bại đã trải qua, niềm tin giới hạn được hình thành, và kể từ đó chúng ta cho những điều đó là tuyệt đối đúng, thậm chí là chân lý.
Giả như nếu bạn từng quen với một người nào đó chỉ lợi dụng thân xác bạn. Khi hắn “đã tỏ đường đi lối về”, hắn “bốc hơi” không dấu vết. Sau mối quan hệ đẫm mùi lừa lọc ấy, bạn tin rằng đàn ông chỉ là phường lợi dụng.
Hoặc giả như bạn đã từng sống với một người chồng vô trách nhiệm, không mang lại cảm giác an toàn cho bạn, sẵn sàng “bán đứng” bạn… Kể từ đó, bạn sẽ tin rằng đàn ông là “loài” không đáng tin cậy.
Với những cái neo hay niềm tin giới hạn đó, khi gặp ai khác hay bắt đầu bất cứ mối quan hệ nào khác, thì dù muốn hay không bạn cũng đầy hoài nghi, lo sợ bởi chuyện cũ cứ “đội mồ sống dậy” và điều khiển bạn.
Làm lành được vết thương cũ rất khó. Bạn có thể lại bắt đầu yêu nhưng kỳ thực bạn phải đè nén nỗi đau rất nhiều. Bạn phủ lên vết thương quá khứ bằng lớp xi măng thật dày, thật chắc, nhưng bên dưới đó, vết thương vẫn còn rỉ máu. Và không sớm thì muộn, đến một lúc nào đó nó sẽ bùng dậy trong mối quan hệ hiện tại hay về sau của bạn.
Để cho quá khứ thật sự ngủ yên bạn phải chữa lành tận gốc nỗi đau qua việc chiêm nghiệm và quan sát thật sâu nỗi đau của mình. Đừng làm lơ nó, cũng đừng chối bỏ hay căm thù nó. Bạn phải dũng cảm đối diện, mở lòng đón nhận nó, và dám trải qua những thổn thức đớn đau để đi đến tận cùng của nỗi đau – nơi ấy bạn sẽ gặp niềm vui và bình an thẳm sâu.
Ngoài ra, bạn hãy quan sát về câu chuyện nỗi đau này như một người thứ 3 – quan sát mà không vướng chấp vào cảm xúc. Khi ấy bạn sẽ thấy đó chỉ là câu chuyện bên ngoài bản thân, nó đến rồi đi, nó đã mở đầu và đã kết lại. Đừng quên rút ra cho mình những bài học giúp trưởng thành từ đó.
Bên cạnh đó, tất cả những niềm tin đẹp đẽ, tinh khôi, trong lành của bạn về tình yêu và hạnh phúc như thuở ban đầu – khi chưa từng nếm trải đớn đau hay thất bại trong tình yêu, hãy giữ nguyên vẹn, đừng đánh mất. Hãy vẫn cứ yêu hết mình, cho đi vô điều kiện, đón nhận tất cả… Đó là những đặc tính tuyệt vời của tình yêu thuần khiết. Và sự thuần khiết đó là nơi bạn, từ bạn, trong bạn chứ không phải từ bất cứ ai. Chính tình yêu thuần khiết đó mới dẫn bạn đến một tình yêu đẹp trong mối quan hệ. Đừng bao giờ đánh mất.
Có như vậy quá khứ mới ngủ yên, để bạn hoàn toàn sống với con người thuần khiết của mình với “trái tim hoàn toàn trinh trắng” – chưa bao giờ mất niềm tin vào tình yêu đích thực!❤
NGUYỄN ĐỨC QUỲNH
Người đánh thức tình yêu