HÔN NHÂN KHÔNG CÓ TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC = “MẠI DÂM TRÁ HÌNH”

CƯỚI CHO XONG, ĐỜI TA CŨNG XONG!

Hay HÔN NHÂN KHÔNG CÓ TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC = “MẠI DÂM TRÁ HÌNH”

Có một thứ không thể giấu được, đó là ái tình. Có một điều không bao giờ cấm cản được, đó là mưu cầu hạnh phúc. Và hôn nhân xuất hiện như một “phát minh” để kết nối hai điều kể trên lại với nhau, và hành trình đó có thể mở ra cánh cửa, đưa ta đi đến nhiều chiều kích sâu xa và tuyệt đẹp.

Vì thế, mối quan hệ đến từ hôn nhân có thể nói là mối quan hệ tự do nhất, hạnh phúc nhất, sâu đậm nhất so với mọi mối quan hệ khác vì nó có cả ái tình, tình yêu, và quyền chọn lựa (tự nguyện tuyệt đối) đến từ hai phía. Nếu hôn nhân đem tới những điều ngược lại với mục đích ban đầu của nó, tức là chúng ta đã sai ở đâu đó ngay từ trước. Sai ở đây có thể là chúng ta chỉ có ái tình mà không có tình yêu đích thực (như ta nghĩ), hoặc không có tự nguyện tuyệt đối, hoặc không có cả hai điều trên. Khi có được tình yêu đích thực và sự tự nguyện tuyệt đối, chúng ta sẽ chia sẻ những gì sâu kín nhất, thiêng liêng nhất cả về thể xác lẫn linh hồn. Ta đi đến độ thật nhất, không một chút che đậy; ta trần truồng, ta nguyên thuỷ nhất với nhau, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Chính sự kết nối kỳ lạ này đã đưa đến một sự hòa quyện, hợp nhất trọn vẹn như một nhất thể trong những khoái cảm vượt thoát. Sức mạnh của nó có thể vượt ngoài sức tưởng tượng của con người, sức mạnh này có thể đưa hai bản thể đi đến kỳ cùng những vĩ tầng thông sâu của tâm thức, rơi vào vùng dày đặc hạnh phúc và thăng hoa đến cực độ. Chính vì thế mà mối quan hệ phu thê có thể hơn hẳn bất kỳ dạng thức kết nối nào khác giữa người với người.

Nhưng đương thời, có nhiều người cảm thấy không cần đến hôn nhân và cho rằng việc kết hôn hay cưới xin là chuyện rườm rà, mất tự do, không cần thiết. Chúng ta không biết rằng, hôn nhân ý nghĩa lắm, mọi tình yêu đều cần được công khai để tỏa sáng, trước sự chứng kiến, công nhận và chúc phúc của cộng đồng, của đất trời. Thực ra, ngoài hiện thực tất yếu rằng yêu thì cưới, hôn nhân còn mang ý nghĩa về mặt xã hội. Hôn nhân tạo lập nên một gia đình, là tế bào của xã hội. Và mỗi đứa trẻ cũng cần được và nên được tạo ra và lớn lên trong tình yêu đích thực. Dẫu rằng, ở một góc độ nào đó, chúng ta thấy dường như hôn nhân bị can thiệp, đánh giá, phán xét, gò bó… theo những quy chuẩn của xã hội, thể chế chính trị, nhưng rồi, khi thật sự giữa 2 người có tình yêu đích thực, họ sẽ bước vào hôn nhân với một tâm thế tự do, hạnh phúc và sống cuộc đời của chính họ.

Bàn qua về hôn nhân với tình yêu đích thực để chúng ta dành một chút thời gian nghiệm về những cuộc hôn nhân thiếu vắng tình yêu đích thực. Trong thế giới của chúng ta có không ít những cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu, hoặc người ta nhầm tưởng đó là tình yêu. Tình yêu ở đây đương nhiên tôi muốn nói về tình yêu đích thực. Nhiều cuộc hôn nhân chỉ đơn thuần là mối quan hệ giữa người nam và người nữ đến với nhau vì nhu cầu thân xác, hay nỗi khổ tâm, sự sắp đặt, sợ cô đơn hay đơn giản là muốn cùng nuôi một đứa trẻ… Hôn nhân không tình yêu còn có thể là tình yêu đã mất nhưng cuộc hôn nhân vẫn kéo dài. Tất cả những cuộc hôn nhân này đều rất nguy hiểm.

Thứ nhất, nó huỷ hoại bạn. Làm bất cứ việc gì bạn không thích, đã là một sự ngược đãi rồi, sống cả đời với người mình không yêu, thì đúng là một tấn bi kịch. Tâm hồn bạn bị gặm nhấm từng ngày. Những tổn thương, cãi vã, chịu đựng,… làm bạn kiệt sức. Sức khỏe, tâm trí, sinh khí,… của bạn đều bị hao tổn. Cũng rất có thể bạn không bi đát đến nông nổi đó, nhưng bạn lại rơi vào trạng thái lửng lơ, không buồn cũng không vui, không thấy khổ đau nhưng cũng chẳng cảm nhận được hạnh phúc. Bạn không hề ổn chút nào.

Thứ hai, bạn không được sống với con người vốn có. Những vai diễn đưa bạn đi xa cuộc đời mình, tâm chân thật của mình. Bạn và bạn đời sẽ liên tục vào vai ông bố bà mẹ của năm, người vợ người chồng của năm, để con xem, cả thế giới xem. Rồi cả bạn, cả người ấy đều mệt mỏi nhưng vẫn chẳng cảm nhận được chút hơi ấm nào của gia đình, ngôi nhà vẫn lạnh ngắt.

Thứ ba, thật sai lầm vì bạn nghĩ những gì bạn đang cắn răng chịu đựng là vì con. Con của bạn có thực sự hạnh phúc không khi tất cả những gì chúng chứng kiến chỉ là màn kịch, sau những lớp mặt nạ đó cha mẹ chúng đang khổ đau. Hạnh phúc không khi đứa trẻ ấy liên tục bị lừa dối? Sau này, lớn lên khi nhận thức được tất cả mọi thứ, khi đối diện với sự thật, liệu chúng có còn tin vào cha mẹ và còn tin vào tình yêu. Đứa trẻ ấy thực sự đáng thương.

Cuối cùng, cuộc hôn nhân không tình yêu đã cướp đi cơ hội hạnh phúc của tất cả. Bạn có yêu bản thân không, có yêu cuộc đời này không? Rốt cuộc tại sao bạn lại giam mình, giam người trong ngục tù được gọi tên là hôn nhân? Chúng ta phải dám nhìn nhận những điều này để chúng ta có trách nhiệm với chính mình cũng như với những người khác khi quyết định bước vào hôn nhân, hoặc để điều chỉnh lại cho mình một tâm thế đúng đắn trong cuộc hôn nhân của mình.

Thật vậy, nếu bạn cần được đáp ứng các nhu cầu như lắng nghe, chia sẻ, đồng hành, trải nghiệm, thấu hiểu, đồng tu… thì một mối quan hệ nào đó đủ sâu sắc cũng có thể giúp bạn đáp ứng được, đâu cần phải bước vào hôn nhân. Và nếu hiểu tình yêu theo cách đúng nhất thì tình yêu trong hôn nhân cũng giống như các tình yêu khác, sao phải bước vào hôn nhân? Nhưng hôn nhân thật sự khác biệt ở chỗ mối quan hệ này được công nhận trong chuyện quan hệ tình dục, và ý nghĩa của tình dục trong hôn nhân cũng mang một màu sắc hoàn toàn khác biệt như đã nói ở trên, và nó đưa chúng ta chạm đến sự thức tỉnh tâm linh thật sự. Thế nên, nếu trong hôn nhân mà không có tình yêu đích thực, tôi nghĩ có thể ví như “mại dâm trá hình”. Nếu mại dâm là “ăn bánh trả tiền”, thì hôn nhân không có tình yêu đích thực cũng phải trả – nhưng trả bằng cách đáp ứng cho nhau những nhu cầu khác. Có những người che giấu cuộc hôn nhân không tình yêu của mình thông qua lý do: hôn nhân là để sinh con đẻ cái và duy trì nòi giống. Tôi tự hỏi rằng, khi đã sinh con rồi, đã có người nối dõi rồi, thì rốt cuộc mối quan hệ ấy trở thành gì, chẳng phải cũng lại rơi vào cái gọi là “mua bán mại dâm trá hình” sao?

Vì vậy, xét cho cùng, nền tảng của hôn nhân nhất định phải có tình yêu đích thực. Tình yêu ấy sẽ làm cho mọi mục đích khác của hôn nhân trở nên đúng đắn, tuyệt đẹp và “khớp” được với ý nghĩa và ý định ngay từ thuở ban đầu của God khi tạo dựng nên vũ trụ này.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu

HÔN NHÂN….ĐỒNG ĐIỆU – ĐỒNG CẢM – ĐỒNG LÒNG – ĐỒNG HÀNH

Chọn vợ chọn chồng, vốn đã không phải là việc tùy tiện. Sống cho nên vợ nên chồng càng không thể theo kiểu ngày một ngày hai, tới đâu hay đó. Nó luôn có một quá trình. Chỉ khi nhìn ngắm cuộc hôn nhân của mình như một hành trình có những chặng đường và những điểm đến, ta mới có thể hiểu sâu được chính ta, người bạn đời và mối quan hệ của cả hai. Trong mọi thứ luôn có sự phát triển, và hôn nhân cũng có những nấc thang. Và bạn cần nhìn thấy những nấc thang ấy để đưa mối quan hệ vợ chồng ngày một thăng hoa, ngày một sâu bền. Đừng nghĩ kết hôn là đỉnh điểm rồi, là bến đỗ rồi và dừng ở đó. Mối quan hệ sẽ phai màu, tiêu tan nếu nó không tiếp tục tiến triển. Chính vì vậy, bạn cần có kế hoạch để đưa mối quan hệ lên những bước phát triển cao hơn. Nếu cứ bước đi giữa mông lung, cả hai sẽ dễ dàng trượt ngã. Hôn nhân vốn rất lãng mạn, nhưng nào phải cuộc dạo chơi, hôn nhân là một con đường thiêng liêng, cả hai sẽ cùng nhau đi để đến với sự trưởng thành tâm linh và hạnh phúc đích thực.
Nói đến các chặng đường phát triển của một mối nhân duyên đúng nghĩa, tôi có thể mô tả “timeline” của mối quan hệ qua những từ bắt đầu bằng chữ “đồng”, đó là: đồng điệu – đồng cảm – đồng lòng – đồng hành.

Đồng điệu

“Mây tầng nào gặp mây tầng đó”, những người giống nhau sẽ nhìn thấy nhau, những người có tâm tư tương thông sẽ thu hút nhau. Họ đến với nhau vì có chung những điều cốt lõi, có thể là sở thích, cách nghĩ cách cảm, giá trị sống… Đối diện với một người xa lạ, bỗng dưng họ cảm nhận được sự kết nối vô hình, sự giống nhau khiến họ cứ ngỡ đã biết nhau từ lâu, rất lâu, thậm chí như thể từ muôn kiếp trước. Ta vẫn thường gọi đó là ‘soulmate’, người mà ta tình cờ bắt gặp được giữa ti tỉ người, một người có nỗi lòng, suy tư, tâm tưởng giống ta. Từ đó ta muốn gần thật gần hơn với họ, trong sự đồng điệu. Đồng điệu, chính là khởi phát của tình yêu.

Đồng cảm

Khi đã đến với nhau trong sự đồng điệu, cả hai sẽ cảm thấy an toàn để đi vào những khám phá sâu hơn trong thế giới bí mật của từng bản ngã. Họ bắt đầu giãi bày, chia sẻ từng chút nỗi niềm, từng vết sẹo, từng niềm vui, từng câu chuyện,… của từng người, rất riêng, không ai giống ai, nhưng cả hai đều có thể cảm nhận sâu sắc và hiểu thấu tiếng lòng của nhau. Mọi nỗi niềm giấu kín, chôn sâu hay mọi nỗi buồn niềm vui thường nhật, ta đều muốn kể ra hết để người nghe. Ta thấy nhẹ nhõm, an yên và được chữa lành. Đó là khi mối quan hệ của ta và người đã tiến sâu hơn một nấc.

Đồng lòng

Với sự đồng cảm, cả hai dường như đã nhìn thấy và thấu rõ người kia hơn rất nhiều. Dần dần, những khác biệt sẽ lộ rõ, giữa người và ta ít nhiều cũng sẽ có những suy nghĩ trái chiều, những niềm tin xung đột. Một mối quan hệ giữa hai bản thể khác nhau không phải lúc nào cũng êm đềm, ngày qua ngày, nó sẽ bắt đầu rối tung, lộn xộn đến không thể nào chịu được. Nhưng tình yêu đích thực vốn không có điều kiện trong sự kết nối hai bản thể. Bao nhiêu khác biệt đều không quan trọng, vì khi đã có tình yêu, mọi thứ như hòa làm một. Khi đó, cả hai sẽ biết đặt mình vào vị trí của người kia, biết đón nhận hoàn toàn và kết nối với nhau bằng tâm chân thật. Khi đó, cả hai sẽ biết bỏ xuống “cái tôi giả tạo”, để đi tìm tiếng nói chung, và cùng nhau vẽ nên một bức tranh tuyệt vời của hôn nhân đích thực. Từ đó, cả hai đồng lòng tiến về phía trước, dựng xây từng mục tiêu chung, và hỗ trợ nhau trong từng sự phát triển với tiến trình riêng của từng người. Tới đây, cuộc hôn nhân được định hình, hai bản thể bắt đầu tiệm cận nhau và tìm thấy sự hợp nhất. Đồng lòng, chính là bước ngoặt lớn và cần có trong sự phát triển của mối quan hệ vợ chồng. Chỉ khi đạt đến sự đồng lòng, cả hai mới cảm nhận hơn bao giờ hết sức mạnh của tình yêu và ý nghĩa của hôn nhân. Thuận vợ, thuận chồng, thì chẳng còn gì khó khăn, chẳng còn chi đáng sợ. Vợ chồng đồng lòng tất sẽ làm nên những điều diệu kỳ, thậm chí là phi thường, mà một cá nhân riêng lẻ không bao giờ có thể với tới được.

Đồng hành

Khi cả hai đã đồng lòng vạch ra những mục tiêu chung, mối quan hệ sẽ mở toang ra một chặng đường mới, rất mới. Trên con đường rất dài ấy, cả hai sẽ trở thành người bạn đường của nhau. Cả hai nâng đỡ, dìu dắt và trân trọng nhau để tiến lên trên hành trình vun xây hạnh phúc gia đình và hoàn thiện bản thân. Mỗi bước đi trên hành trình ấy, luôn cho cả hai ngày càng thấm thía “gừng cay muối mặn” của tình nghĩa vợ chồng và những bài học hôn nhân. Con đường ấy chẳng thể nào cứ bằng phẳng, nó luôn có đầy rẫy những “ổ gà”, góc chết,… Có lúc người mỏi gối chùng chân, có lúc ta là người gục ngã, hay có lúc cả hai mất tất cả… nhưng đó chính là thời khắc cho ta hiểu sâu sắc nhất, xúc động nhất về tình yêu. Đó là dẫu có tận thế, trời long đất lở, vẫn có người bên cạnh, nắm tay ta, cùng ta gánh cả trời cả đất, sẵn sàng bước cùng ta đến chân trời góc bể. Và dĩ nhiên, phía cuối con đường sẽ thật đẹp, sau tất cả, là sự thức tỉnh, trưởng thành về tâm linh và chạm vào được hạnh phúc của cuộc hôn nhân viên mãn.
Để không bị lạc, bạn cần biết rõ con đường, và hôn nhân cũng vậy. Nếu bạn chưa vẽ ra con đường, hãy cùng người bạn đời ngồi xuống để vẽ ra và định vị xem cuộc hôn nhân của mình đang ở đâu; nếu bạn đã có con đường nhưng chưa hình dung sẽ đi như thế nào thì hãy tiếp tục hình dung; nếu đã vẽ, đã hình dung cách đi thì hãy tiếp tục vững bước và thưởng thức từng trải nghiệm trên hành trình ấy.

Tìm được một tâm hồn đồng điệu, đồng cảm đã là cuộc hạnh ngộ hiếm có, cùng người ấy đồng lòng, đồng hành thì đúng là trên cả tuyệt vời. Nhưng mọi kết nối có lớn lao, có sâu đậm đến đâu, cũng bắt đầu từ một khoảnh khắc yêu thương của bây giờ. Do đó, khi đã phác hoạ toàn cảnh bức tranh hôn nhân, thì hãy thôi nghĩ ngợi tương lai, để quay về với hạnh phúc ở thực tại, vì chỉ có thực tại mới là đích thực. Hãy hiện diện đầy đủ với tâm chân thật để đồng điệu, đồng cảm, đồng lòng và đồng hành trọn vẹn với người bạn đời ngay lúc này.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu

BỨC TRANH HÔN NHÂN❤

Khi đặt tay gõ những dòng chữ này, trong đầu tôi văng vẳng câu hát trong bài Until You rằng: “Baby, life was good to me but you just made it better.” (Em yêu à, cuộc sống này đã quá đủ với anh, nhưng em còn khiến cho nó đẹp lên bội phần…)

Khi nói về người phối ngẫu của mình, chúng ta hay gọi đó là “nửa kia”. Có lẽ từ “nửa kia” mang nhiều ý nghĩa, nhưng rồi khi gọi đó là một nửa của mình, nhiều người chúng ta rơi vào ảo tưởng rằng hôn nhân là nơi đáp ứng cho mình những điều mình thiếu, mình cần. Cứ thế, chúng ta mang tâm thế của kẻ thiếu thốn đi tìm người lắp vào phần khuyết đó để nó trở nên tròn đầy. Theo cách đó, chúng ta bước vào hôn nhân với rất nhiều nhu cầu, mong đợi, khát khao, kỳ vọng cần được đáp ứng. Và chính điều đó đã tạo ra vô số bi kịch trong hôn nhân.

Vì sao chúng ta phải đến tuổi “trưởng thành” mới được kết hôn? Là bởi đời sống hôn nhân cần những con người thật sự trưởng thành. Trưởng thành đó là khi chúng ta biết tự ra quyết định, tự chịu trách nhiệm cho mọi quyết định của mình và cho mọi thứ liên quan đến mình, biết yêu bản thân mình đúng cách, biết tạo ra niềm vui cho chính mình, biết vượt qua những khó khăn thách thức gặp phải trong cuộc sống, biết yêu thương, biết chia sẻ, biết cho đi, biết tự hạnh phúc, biết tự đáp ứng những nhu cầu của mình, biết làm chủ bản thân… Nhưng điều đáng tiếc là nhiều người bước vào hôn nhân chỉ mới trưởng thành về mặt tuổi tác. Họ bước vào hôn nhân với mong đợi tìm kiếm hạnh phúc, tìm kiếm ủi an, tìm kiếm sẻ chia, tìm kiếm sự chăm lo, tìm kiếm an toàn, tìm kiếm sự bảo bọc, tìm kiếm niềm vui… nơi người phối ngẫu của mình. Từ đó, 2 con người thiếu thốn tìm đến nhau, mong đợi ở nhau, kỳ vọng ở nhau… nhưng chẳng ai giúp ai thỏa mãn được cái gì, và rồi dẫn đến thất vọng và điên tiết về nhau.

Hôn nhân chỉ nên bước vào khi mỗi người đã thật sự cảm nếm được sự đủ đầy nơi mình. Đó là khi bạn biết kết nối với Nguồn – nơi đó và chỉ duy nhất nơi đó mới mang lại cho bạn sự đủ đầy. Bước vào hôn nhân, bạn phải mang một trái tim yêu thương tràn đầy và bạn biết rằng, bạn hạnh phúc hay không trong cuộc hôn nhân đó thuộc về trách nhiệm của chính bạn, không phụ thuộc vào người kia – bất kể họ thế nào. Lúc này, bạn bước vào hôn nhân bởi muốn đi vào thế giới hình tướng, đưa sự tỉnh thức, kết nối với Nguồn, với tâm chân thật của mình vào trong mối quan hệ;

qua đó, bạn trải nghiệm, học hỏi, rèn luyện, tạo giá trị, lan tỏa yêu thương, đồng hành, lắng nghe, chia sẻ… và nâng cấp mình lên trên hành trình tu tập. Nhờ đó mà mối quan hệ của bạn sẽ chảy tràn sự yêu thương, bình an, hạnh phúc.

Câu hỏi đặt ra ở đây là, để chạm tới được sự đủ đầy như vậy, đó là một hành trình tu tập rất dài, có khi cả đời người – hết kiếp này và nhiều kiếp sau có khi còn chưa đạt. Vậy thì mấy ai đủ “điều kiện” đó để bước vào hôn nhân? Hôn nhân là một thứ “xa xỉ” đến vậy sao? Đã cô đơn, bất hạnh, muốn tìm người nương tựa sẻ chia thì lại nghe bảo rằng, hôn nhân làm cho bất hạnh lại càng bất hạnh thêm, thì ai dám bước vào?

Nếu cuộc đời này là một trường học lớn, thì hôn nhân là một “chuyên ngành”. Việc bạn lựa chọn bước vào “chuyên ngành hôn nhân” hay không tùy thuộc vào tự do ý chí của bạn, dựa trên sự suy xét thấu đáo của bạn. Thấu đáo về điều gì? Đó là về chính bạn – tức bạn phải hiểu rõ bản thân mình và hiểu rõ “chuyên ngành” mình chọn – tức là bức tranh toàn diện về hôn nhân, xem nó có thật sự phù hợp với bạn hay không trước khi bạn dấn thân vào.

Làm sao để thấy rõ được bức tranh đó? Để nhìn ra bức tranh hôn nhân, trước hết bạn phải có một hệ thống nhận thức và tư duy đúng. Bạn cần hiểu rõ thế nào là tình yêu đích thực; hôn nhân là gì; đâu là mục đích thật sự của hôn nhân; vì sao ta lại bước vào đời nhau; vai trò của vợ/chồng là gì; mỗi giai đoạn trong cuộc hôn nhân cần chuẩn cho mình tâm thế và kỹ năng gì; chuẩn bị cho việc sinh con và nuôi dạy chúng ra sao; đối diện thế nào với khác biệt, xung đột, biến cố, khổ đau trong hôn nhân…

Từ những nhận thức đúng về toàn cảnh bức tranh hôn nhân, bằng sự chánh niệm của mình, bạn đi vào trong mình để khám phá và hiểu rõ bản thân, xem mình có những giá trị gì, niềm tin gì, mô thức gì; những điều đó có thật sự phù hợp với đời sống hôn nhân hay không. Nếu có, thì bạn cũng sẽ biết được đâu là người dễ “khớp” với mình hơn. Trong bức tranh tương quan đó, bạn sẽ nhìn ra cơ chế của mối quan hệ, bạn sẽ thấy được mối quan hệ ấy có khả năng dính mắc thế nào, đồng điệu được bao nhiêu % giữa hai người… để từ đó có thể vun đắp thêm. Nếu hai bên chưa khớp nhau hoàn toàn về giá trị, niềm tin thì cũng sẽ dễ đồng cảm cho nhau. Bởi một khi thấu hiểu mình (qua việc chánh niệm và quan sát mình trong đời sống) và đối phương (qua giai đoạn hai bên tìm hiểu nhau nghiêm túc) cũng như toàn vẹn bức tranh hôn nhân, hai bạn sẽ dễ dàng hơn trong việc tìm đến sự đồng lòng để đồng hành với nhau, cùng hướng đến mục tiêu xây dựng gia đình, cùng phát triển và hoàn thiện bản thân. Dần dần, hai bạn sẽ khớp nhau về hệ thống giá trị và niềm tin. Mối quan hệ từ đó sẽ được nâng cấp. Rồi đến một ngày, cả hai bạn nhận ra vợ chồng là bạn đồng tu. Trong tiến trình đó, có thể người này tiến nhanh hơn, người kia tiến chậm hơn hoặc thậm chí còn giậm chân tại chỗ, thì điều vô cùng quan trọng là mỗi người đều phải tôn trọng người bạn đời của mình, tôn trọng tự do, sự thật và bình đẳng, đón nhận sự khác biệt… qua đó hai người tìm cách để thống nhất với nhau trên hành trình đang đi.

Như thế, một khi biết rõ từng ngóc ngách trong toàn thể bức tranh hôn nhân, chúng ta sẽ không bị động và “tưởng bở”, nhưng chủ động, quản trị được những rủi ro, đón nhận mọi biến cố có thể xảy ra, có giải pháp khôn ngoan – kể cả việc chuẩn bị những “giải pháp dự phòng”. Hãy tưởng tượng, khi bạn đi trong bóng tối, đương nhiên bạn sẽ sợ hãi vì bạn không nhìn thấy gì trước mắt, không biết mình đang đi về đâu, có đi đúng đường không, có chướng ngại vật gì phía trước… Ngược lại, khi bước đi trong ánh sáng với một tấm bản đồ rõ ràng trong tay, biết mình đi đâu, về đâu, có từng chặng đường hay cột mốc rõ ràng, các phần thưởng rải rác trên đường đi… chắc chắn bạn sẽ bước đi với một tâm thế hân hoan, nhiệt thành, hứng khởi, tự tin trên hành trình hôn nhân. Và giả như thực tế hành trình của bạn phát sinh quá nhiều thứ vượt khỏi bức tranh mà bạn đã hình dung, bạn vẫn còn đó sự tự do ý chí của mình – trong sự kết nối với Nguồn – để lựa chọn bước tiếp hay bước ra trong sự tỉnh thức và bình an.

Trong đầu tôi lúc này vẫn văng vẳng câu hát “Baby, life was good to me but you just made it better.” (Em yêu à, cuộc sống này đã quá đủ với anh, nhưng em còn khiến cho nó đẹp lên bội phần…) Thật vậy, hôn nhân làm cho tình yêu và hạnh phúc nhân lên bội phần, nhưng nếu không có nó, bạn cũng đã ngập trong hạnh phúc và yêu thương nếu giữ được kết nối với Nguồn – đó mới thật sự là SỐNG!

NGUYỄN ĐỨC QUỲNH

Người đánh thức tình yêu

BẠN LÀM CHỦ TÌNH DỤC HAY TÌNH DỤC LÀM CHỦ BẠN?

Với sự tự cao tự đại của con người, chúng ta thường nghĩ rằng chúng ta là người làm chủ đời sống tình dục của mình. Sự thật là bạn không có mảy may một cơ hội nào để làm chủ đời sống tình dục của mình nếu bạn không rèn luyện các kỹ năng cần thiết để làm chủ tâm trí. Bởi vì những ham muốn tình dục, những cảm nhận sung sướng khi quan hệ tình dục hay tất cả những sự đê mê đến sau khi đã hoàn thành việc ấy đều do tâm trí điều khiển. Và từ khi ngành thần kinh học phát triển thì người ta đã nêu đích danh các thủ phạm “cai quản” chúng ta chính là các hóa chất. Tốc độ lan truyền của các hóa chất này nhanh đến mức bạn không kịp dùng suy nghĩ của ý thức để làm chủ được nó, ngăn chặn nó hay không cho nó tiết ra theo như ý muốn của bạn. Các hóa chất này còn được gọi là “ma túy” nội sinh, một tên gọi khác để cho thấy yếu tố quyến rũ thậm chí đẩy bạn đến sự lệ thuộc và nghiện ngập chúng; và đương nhiên là bạn vẫn an toàn chứ không như các thứ ma túy lấy từ nguồn bên ngoài vào. Giờ đây hãy cùng điểm mặt chỉ tên những “kẻ giấu mặt” vẫn hằng âm thầm điều khiển chúng ta.

Nếu một lúc nào đó bạn thấy đời mình sao chán nản, mỏi mệt không nguyên nhân. Bạn chán chường và chẳng buồn động tay động chân làm gì cả. Mọi thứ trong cơ thể bạn dường như muốn đông lại. Hẳn là bạn đang thiếu một chất nào đó giúp kích hoạt sức sống, mang lại cảm giác yêu đời và hưng phấn. Nếu có một liều thuốc nào như thế, bạn có muốn thử một lần? Nó có tác dụng ngay tức thì. Dùng nó, bạn có cảm giác như một thứ hoạt chất nào đó như được bơm trực tiếp vào động mạch khiến trái tim bạn không thể cứ thong thả buông rơi từng nhịp mỏi mệt. Lúc bấy giờ, tim bạn sẽ hăng hái đập nhịp dồn dập; các động mạch giãn ra; máu được bơm đi với công suất lớn; cơ bắp được tiếp thêm oxy và năng lượng; từng tế bào giãn nở và căng tràn. Đó chính là con đường mà bạn đã “lậm” vào thứ chất gọi là Adrenaline. Bạn sẽ tìm thấy chất này trong những cuộc ái ân. Khi hai cơ thể đang hòa nhịp với nhau, nhịp điệu yêu đương càng dâng cao, nồng độ của Adrenaline càng tăng dần lên. Thứ chất này ngoài làm tăng nhịp tim để bơm máu đến các tế bào, thì “tác dụng phụ” nhưng rất đáng để gây nghiện của nó là tạo cảm giác yêu đời và sung sướng. Khi nồng độ của nó tăng cao, nó thúc đẩy nhịp độ của đôi tình nhân và đẩy cảm xúc đến cao trào.

Rồi có một loại thần dược giúp các anh dù ngùn ngụt khí chất – đầu đội trời, chân đạp đất – lấp bể dời non – dẹp bạo trên, trừ loạn dưới… bỗng như được thuần hóa bên cạnh “bóng hồng” khiến các anh cởi sạch mọi thiết giáp, buông lơi mọi khí giới và tự nguyện trở thành một “chú cừu non” trong tay nửa kia. Còn các nàng thì dẫu điêu ngoa, chua chát hay nhút nhát kiểu gì cũng trở nên dịu dàng và mãnh liệt, dữ dội và dịu êm. Chúng ta bị trúng độc gì mà “biến đổi” đến thế? Nó có tên là Oxytoxin – được mệnh danh là hóa chất gắn kết. Khi Oxytoxin xuất hiện, ngôn ngữ lúc này là điệu nhạc không lời, làm nền cho những mơn trớn và cọ xát trao đi những thông điệp ái ân. Mọi lời nói lúc này trở nên không cần thiết, tất cả đều im lặng để vũ điệu cơ thể cất lên những âm vang của tiếng thổn thức. Thị giác tạm lánh, để cho cảm nhận ướt át lan tỏa và mở đường cho sự xâm nhập vào nhau. Oxytoxin chính là hormone giật dây để đôi tình nhân cứ muốn vào xích lại gần nhau, khát khao sờ chạm và cọ xát vào nhau, vuốt ve và ân ái với nhau, trao đi những âu yếm ân cần, rồi từ rón rén nhẹ nhàng nâng niu cho tới mạnh mẽ, dồn dập và bứt phá. Nó thúc đẩy cảm giác lên đỉnh mạnh mẽ hơn. Cứ hễ trải nghiệm một lần, bạn sẽ khao khát nó mãi mãi.

Cuộc sống với biết bao áp lực và lo lắng, nếu có một liều thuốc giúp xoa dịu căng thẳng, có thể cắt giảm những cơn đau, giải phóng những suy nghĩ tiêu cực, mang lại khoái lạc và thỏa mãn, tôi chắc rằng nếu lỡ thử một lần, bạn sẽ nghiện. Bạn lo lắng đến tác dụng phụ của nó? Yên tâm, chỉ là một thoáng chóng mặt nhẹ và đưa bạn vào cơn buồn ngủ tức thì và bạn sẽ thiếp ngay đi. Sau giấc ngủ sâu ấy, bạn thức dậy với tràn đầy năng lượng và sức sống, bạn thấy cuộc đời tươi tắn và nở hoa. Chúng ta đã từng trải nghiệm và nghiện Endorphin qua những cuộc ái ân như thế. Chẳng phải cứ sau một cuộc yêu đương, bạn như một bông hoa héo được tưới tẩm nước non rồi trở nên tươi tắn bên ngoài, khoan khoái bên trong, nhìn đời tươi sáng và đầy tích cực?

Rồi bạn hãy tiếp tục tưởng tượng mình đang hì hục trên đường leo lên ngọn núi cao, mỗi một bước tiến lên là cứ như là một lần vắt hết sức lực, nhưng rồi nghĩ đến phần thưởng lớn lao ở trên đỉnh kia, bạn lại huy động được năng lượng để tiếp tục hành trình. Mồ hôi đầm đìa, hơi thở gấp gáp, cơ thể căng cứng và đầy bức bách… rồi trong một khoảnh khắc diệu kỳ, một thứ hóa chất nào đó như được nung ở nhiệt độ cao đã tới lúc sôi sùng sục, bốc hơi, trào lên và chảy lan với tốc độ không thể kiểm soát. Nó xâm chiếm mọi tế bào rồi làm cho toàn thân bạn nảy nở và tạo hình theo cách tuyệt đẹp. Một phiên bản đẹp trần trụi đầy sức hút. Bạn không thể chịu nổi và rồi thét lên vật vã, ngay khoảnh khắc ấy bạn như ngụp lặn vào miền vô định. Sau vài giây nín thở, bạn thở ra một hơi thật dài và biết mình đã thật sự ở trên đỉnh kia. Khoảnh khắc đó bỗng tuôn trào dòng suối chữa lành; không chỉ là sự thỏa mãn mà còn là sự cứu rỗi. Hóa chất đó mang tên Serotonin. Trên đỉnh ấy, bạn cảm thấy bình yên, nhẹ nhàng, thư giãn như vừa được bơm vào người một liều an thần cao sau một cơn vật vã. Đó là một món quà trên cả tuyệt vời, một thứ thần dược có khả năng điều chỉnh tâm trạng và chống trầm cảm. Nó vực ta dậy giữa những bãi tro tàn của khổ đau trong đời sống, thổi bùng lên những ngọn lửa của hi vọng, vui vẻ, lạc quan, tin yêu, thỏa mãn, hài lòng. Những người căng thẳng trong công việc, cuộc sống hằng ngày vì thế mà có thể vùi đầu vào đời sống tình dục để xoa dịu những căng thẳng của họ. Đó là lí do rất nhiều chiến binh ban ngày chinh chiến, chém giết ở ngoài sa trường và đến tối là tìm tới phụ nữ. Thậm chí thời xa xưa, người ta coi người phụ nữ của đối thủ như một chiến lợi phẩm để cưỡng đoạt và sau đó cưỡng hiếp để tìm giấc ngủ bình yên sau khi chém giết.

Tưởng chừng một trời hoan lạc như vậy là quá đủ, nhưng vẫn chưa hết. Prolactin – loại hormone này được phóng thích sau khi cả bạn và bạn tình của mình đạt “cực khoái”. Prolactin tạo ra cảm giác thỏa mãn, sung sướng tột độ và tràn đầy năng lượng. Cảm giác thỏa mãn do hormone Prolactin tạo ra giúp xua tan mệt mỏi, căng thẳng, tạo hứng khởi trong công việc và hoạt động thường ngày. Đây cũng là một trong những lý do khiến người có đời sống quan hệ tình dục “thỏa mãn” thường có tinh thần lạc quan, làm việc tốt, tràn đầy năng lượng, hứng khởi và ít khi rơi vào trạng thái căng thẳng kéo dài.

Và chuyện gì xảy nếu bạn quan hệ tình dục và cảm nhận được tất cả những cảm xúc này? Bạn sẽ trở thành con nghiện tình dục. Những kiểu quan hệ tình dục tự do theo cách bừa bãi thường kèm theo những di chứng xấu về sau bởi thói quen tìm đến tình dục như một thứ giải trí và nâng cao sự vui sướng, hưng phấn chứ không phải là hoạt động gắn kết của đôi bạn tình. Và khi bạn tìm đến tình dục như một thứ gây nghiện thì bạn sẽ bắt đầu lệ thuộc vào tình dục. Nếu đời sống tình dục của vợ chồng không đáp ứng đủ cơn nghiện, bạn sẽ đi ngoài, bạn sẽ sử dụng các loại báo chí khiêu dâm, đồ chơi tình dục… để thỏa mãn. Bạn có thấy Porno là một ngành kinh doanh không cần phải quảng bá mà con người ta luôn tự tìm đến? Bởi vì đơn giản là ngành này có sẵn một nhu cầu khổng lồ luôn luôn cần được đáp ứng với một thị trường không bao giờ cạn; thậm chí người ta khẳng định nghề mại dâm là nghề có tuổi thọ lâu đời nhất của nhân loại.

Một khi bạn không tìm đến các nguồn như tôi vừa kể thì rất dễ để bạn lại lệ thuộc vào người nào đó đáp ứng nhu cầu tình dục cho bạn một cách thoải mái, và điều này là hoàn toàn nguy hại bởi vì bạn sẽ dính mắc vào người đó, lệ thuộc vào người đó. Mối quan hệ này sẽ lập tức biến thành mối quan hệ giữa tù nhân và cai tù. Giống như chàng trai yêu một cô gái, họ quan hệ tình dục với nhau và tìm thấy sự hòa hợp tuyệt vời. Tuy nhiên, chuyện hôn nhân đôi khi là chuyện của duyên số, và họ đã không thể kết hôn với nhau. Từ đó, chàng trai này rất dễ bị kích thích sự thèm muốn khi nghĩ đến cô gái ấy. Anh ấy, hoặc cực kì đau khổ với nỗi đau của mình hoặc có những hành động mang tính ghen tuông, thậm chí hành hung cô gái này thể thỏa mãn sự bức bối của mình. Tệ hơn, có khi chàng trai này tìm đến một cô gái khác nhưng vẫn chỉ luôn nhớ đến người cũ của mình. Như bạn thấy đó, nếu không làm chủ ham muốn tình dục của mình, bạn sẽ trở thành nô lệ hoặc nghiện ngập tình dục, điều này ảnh hưởng cực kỳ xấu đến đời sống cá nhân của bạn.

Có một số người hướng dẫn cách chuyển năng lượng tình dục không được đáp ứng đầy đủ sang một công việc khác để thăng hoa trong công việc và không bị năng lượng tình dục điều khiển. Và câu trả lời của tôi là chúng ta phải làm nhiều hơn như vậy. Đầu tiên, bạn cần hiểu cơ chế hoạt động của các hóa chất mang lại sự thỏa mãn tuyệt vời khi quan hệ tình dục như tôi đã nói ở trên. Sau đó, bạn hãy tìm hiểu thêm các hoạt động nào trong đời sống cũng có thể khiến cho cơ thể chúng ta tiết ra những hóa chất đó. Giả dụ, Dopamine có thể tiết ra khi bạn vận động, chơi các môn thể thao mang tính cạnh tranh, thi đua, và điều này cũng mang lại cho bạn sự hưng phấn. Serotonin có thể tiết ra khi bạn ngồi thiền hoặc bạn đắm mình vào hoạt động nhiều đam mê như vẽ tranh, chơi nhạc, hay trò chuyện thật thân tình với một ai đó… Các hoạt động này cũng mang lại cho bạn cảm giác bình an như sau khi bạn “lên đỉnh”. Cũng như không nhất thiết bạn phải quan hệ tình dục mới có oxytoxin, bạn hoàn toàn có thể có được nó khi bạn cọ xát cơ thể với người mình thương hoặc bạn nghe những lời nói ngọt ngào từ người yêu dấu. Điều đó cũng giúp cho oxytocin được tiết ra, giống như cách một người mẹ chăm sóc con cái, vuốt ve con, âu yếm con hoặc khen con bằng những âm điệu ngọt ngào cũng khiến cho oxytoxin của cả hai mẹ con cùng nhau tiết ra trong mối quan hệ rất bền chặt giữa mẹ và con dù không có quan hệ tình dục giữa hai đối tượng này…

Khi nắm được cách để bạn có được các hóa chất tuyệt vời này thì hãy tập luyện cho mình những hoạt động khác ngoài giải pháp tình dục để bạn cũng có một cuộc sống thỏa mãn, hưng phấn và bình yên mỗi một khi bạn cảm thấy tiêu cực, mỏi mệt, chán chường… Và nếu vậy thì chẳng lẽ chúng ta không còn cần đến hoạt động quan hệ tình dục nữa sao? Điều tuyệt vời là bạn vẫn mong muốn nó vì chúng ta luôn có sự thúc giục mãnh liệt từ bên trong. Hãy biết rằng chúng ta không thể diệt dục vì chúng ta là con người, chúng ta luôn sống với phần xác. Để mình không bị nghiện ngập vào các cuộc chơi tình ái thì ta phải dùng phần tâm trí sáng suốt thông qua rèn luyện: quan sát và làm chủ dục vọng, biết cách điều hướng nó sang những hoạt động làm giảm năng lượng của ham muốn, hoặc vẫn thỏa mãn được nhu cầu thèm đói hóa chất bằng những hoạt động lành mạnh.

Vì vậy, tình dục không chỉ là bản năng, mà tình dục còn là một nghệ thuật tận hưởng cuộc sống mà không bị lệ thuộc; đẳng cấp đó cần mỗi chúng ta liên tục rèn luyện.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu

Mời bạn ghé thăm Fanpage: https://www.facebook.com/nguoidanhthuctinhyeu