NHẬN THỨC VÀ NIỀM TIN “ĐÚNG ĐẮN” VỀ MỐI QUAN HỆ VỢ CHỒNG

Bạn có thấy rằng, chúng ta không thể lý giải được nhiều thứ trong đời? Chẳng hạn như vì sao chúng ta kết nối được với người này nhưng không thể kết nối được với người kia; hay chúng ta không thể lý giải tại sao việc này lại đến với ta, thậm chí tại sao lại vào thời điểm đó…

Có những lựa chọn chúng ta đưa ra, tưởng chừng là do chính chúng ta quyết định như thế. Nhưng sự thật là trên một bình diện rộng hay ở một góc độ nào đó, chúng ta không thực sự quyết định ai sẽ là cha mẹ, vợ/chồng, con cái, anh chị em, bạn bè… của ta, bạn có thấy vậy không? Rồi chúng ta cũng không thực sự quyết định những gì sẽ xảy ra với cuộc đời mình, ta sẽ gặp ai, chuyện gì sẽ đến… Mọi sự dường như diễn biến theo một cách “vô tình” nào đó, nhưng kỳ thực, đó là sự tác hợp rất “hữu ý” của Thiên – Địa – Nhân, của Vũ trụ, mà ta gọi là nhân duyên. Nhân là yếu tố chính để tạo nên sự sinh khởi. Duyên là “điều kiện môi trường” làm cho nhân được sinh khởi. “Cái này có, nên cái kia có, cái này không có, nên cái kia không có.”

Thế nên, mọi sự gặp gỡ dẫu cứ như tình cờ thì hẳn đều trong một sự “sắp đặt”, mà nói vui thì mọi gặp gỡ dẫu lâu dài hay lướt qua cũng là “định mệnh” và mọi mối quan hệ đều do duyên mà thành. “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, tức có duyên ngàn dặm xa vẫn gặp. Chúng ta đến với nhau vì những nhân duyên nhất định, dù muốn hay không thì chúng ta đã đang có mặt trong đó. Và nếu mối nhân duyên của ta chưa trọn vẹn ở cuộc đời này, nó sẽ tiếp nối rất lâu dài cùng chúng ta trong cuộc đời khác. Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau giải quyết tiếp thông qua một mối quan hệ ở dạng khác, có thể là quan hệ vợ chồng, cha mẹ – con cái, bạn bè, anh chị em, sếp – nhân viên… Chúng ta cần một chuỗi những cuộc đời như thế để giải quyết cho trọn mọi vay trả trả vay. Điều này giống như cách chúng ta vẫn sẽ phải gặp lại bài học cuộc đời nào đó cho đến khi ta thực sự học cho xong, cho trọn.

Chính vì những “mắc kẹt” trong các mối quan hệ mà nhân thế có luân hồi để các nhân duyên ấy được chuyển hoá, để chúng ta dọn dẹp những ân oán trong quá khứ và kiến tạo tương lai theo như chúng ta mong muốn. Mỗi ngày chúng ta gặp nhau tức là đang tiếp tục nhân duyên của những ngày trước đó. Nên các kiếp tới cũng sẽ là sự nối tiếp kiếp sống hiện tại.

Chính vì thế, trong tương quan vợ chồng, ta gặp, ta yêu, và cùng ai đó sống đến răng long đầu bạc, là một nhân duyên lớn. Dân gian vẫn thường nói, tu trăm năm mới chung thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng. Cho nên, người bạn đời là một trong những người quan trọng nhất ta cần gặp. Hôn nhân là một trong những hành trình quan trọng nhất ta cần đi trọn. Và thông qua cuộc hôn nhân của mình, thông qua kết nối sâu sắc và thiêng liêng với người bạn đời, chúng ta gặp gỡ và kết nối được với chính mình. Ở trong đó, ta nếm trải mọi cảm thọ, ta thấu rõ bản ngã. Ta kiệt sức với những dính mắc để buông bỏ. Ta vật vã trong khổ đau để đoạn trừ. Từ đó, hạt giống tỉnh thức được nuôi lớn, mọi khổ thọ được chế tác thành lạc thọ. Ta trở về với tâm chân thật của mình và tự thân ta có hạnh phúc. Hạnh phúc là không cố gắng.

Còn bạn đời, rốt cuộc là ai trong cuộc đời ta? Người bạn đời đích thực là người đồng tu. Chúng ta hỗ trợ, nâng đỡ và dẫn dắt nhau trên con đường tự hoàn thiện chính mình, đến với bến bờ giải thoát và tìm thấy hạnh phúc vô điều kiện trong hôn nhân viên mãn. Nhưng các cặp vợ chồng nên hiểu rằng, chúng ta nương tựa nhưng không dính mắc, bên nhau nhưng không phụ thuộc. Chúng ta không phải là hai, nhưng cũng chẳng phải là một. Chúng ta là bất nhị, nhưng không phải là một. Mỗi người vẫn là một linh hồn, một tiểu vũ trụ riêng với một tiến trình riêng. Tự thân mỗi người phải hoàn toàn chịu trách nhiệm 100% về mình; tự thân mỗi người phải có sự lắng dịu, an bình nội tâm trước mới có thể lan tỏa nó sang người bạn đời. Đừng nghĩ, đừng mong, đừng bắt ép người bạn đời phải lo cho cuộc đời mình, phải mang đến hạnh phúc cho mình, phải phục vụ mình. Nhiều người vẫn có xu hướng phó thác cuộc đời mình cho người bạn đời, lệ thuộc tuyệt đối vào họ. Đây chính là nguồn gốc của mọi bi kịch, mọi vấn đề trong mối quan hệ vợ chồng. Nếu cứ như vậy, chúng ta sẽ tiếp tục trượt dài trong những sai lầm, tự đẩy mình ra xa chính mình và lạc khỏi con đường “về nhà”. Mối quan hệ này sẽ càng làm cho nhau mệt mỏi, chán ngán và “ô nhiễm”. Nếu mối quan hệ của bạn đang rơi vào tình cảnh này, tốt hơn hết, hãy tạm thời “cách ly” nhau. Mỗi người cần trở về thế giới riêng của mình để tự chữa lành, tự làm đầy, làm mới và làm sâu sắc hơn bản thân mình. Khi chúng ta không còn thiếu thốn nữa, chúng ta sẽ biết cách nuôi dưỡng, phát triển và đưa mối quan hệ đến với hạnh phúc đích thực chứ không phải là nghiệt ngã, đau thương.

Và nói đi cũng phải nói lại, không ai có trách nhiệm phải sửa cho ai, thì cũng không ai có quyền yêu cầu ai phải sống thế này hay thế khác. Nếu chúng ta mong cầu, ra điều kiện cho tình yêu của mình, thì tức là chúng ta đã chẳng có tình yêu. Dù trong hôn nhân, hay bất cứ mối quan hệ nào, chúng ta cũng cần tương kính, hiểu và thương cho bản ngã khác biệt của nhau. Hãy đón nhận nhau hoàn toàn. Trong sự tự nguyện, chúng ta muốn chung sống cùng nhau, cùng nhau vẽ nên bức tranh chung và đồng lòng thực hiện. Nếu như vẫn chưa tìm thấy bức tranh chung hay sự đồng lòng, ta không nên đổ lỗi hay cưỡng cầu, tất cả đều là dính mắc, điều nên làm là hãy để tự mỗi người tìm về với chính mình để có thể nhận ra giải pháp.

Vợ chồng là nhân duyên tuyệt vời, tạo nên sự hoà hợp của hai linh hồn để cùng thăng hoa trên tiến trình tu tập. Nếu đã là duyên, ắt không thể dựa trên ý định, dự liệu của ta. Cho nên hãy đón nhận và sống trọn vẹn với từng khoảnh khắc của nhân duyên ấy, để hiểu thấu đến kỳ cùng bản thể của chính ta và người. Hãy đặt tâm mình vào trong mình và vào mối quan hệ để có được một đời tươi mát, an yên và vẹn tròn mọi nhân duyên.



NGUYỄN ĐỨC QUỲNH

Người đánh thức tình yêu

Mời bạn kết nối với tôi qua:

Fanpage: https://www.facebook.com/nguoidanhthuctinhyeu

Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCg_TxDoqw-MavzXDdEr66IA



ẢNH HƯỞNG CỦA SỰ ĐỨT KẾT NỐI VỢ CHỒNG ĐẾN CON CÁI

Một tiếng vỗ cánh của con bướm ở Brazil có thể gây ra một cơn lốc ở Texas.

Một đứt gãy trong kết nối vợ chồng cũng có thể gây ra những “trận bão lớn” trong cuộc đời con trẻ.

Không hiếm những cặp vợ chồng khi những lãng mạn ban đầu dần dần suy giảm thì những bất ổn bắt đầu gia tăng. Khi mối quan hệ đã mất dần cảm xúc, lại thiếu vắng tình yêu đích thực – vô điều kiện, thì mọi sự gắn kết sẽ trở nên gượng gạo, trống rỗng. Nhưng vấn đề là không phải cứ muốn hết là hết. Lòng họ có thể không còn mặn nồng với nhau, và con tim họ không còn thuộc về nhau, nhưng vẫn còn đó những đứa con. Bằng cách này hay cách khác, đứa trẻ hoặc sẽ trở thành đối tượng để lôi kéo, tranh giành; hoặc sẽ là ‘gánh nặng’ để đùn đẩy qua lại. Dù là gì đi chăng nữa, đứa trẻ cũng sẽ bị thương tổn và méo mó trong niềm tin, cái nhìn về cuộc đời. Và rất có thể cuộc đời chúng sẽ là “vết xe đổ’’, là “tàn dư” của một mối quan hệ đã không còn của cha mẹ. Khi kết nối của vợ chồng bị đứt gãy, bi kịch – mâu thuẫn sẽ không dừng lại và chỉ tác động trong phạm vi riêng biệt của hai người trong mối quan hệ này, mà nó có xu hướng sẽ tiếp nối cho những bi kịch khác, mâu thuẫn khác trong gia đình, thậm chí kéo dài qua những thế hệ. Khi lý do cho một cuộc hôn nhân không còn, không chỉ hôn nhân đổ vỡ, mà còn kéo theo rất nhiều đổ vỡ khác và cũng chính vì hôn nhân đổ vỡ, đã tạo ra hiệu ứng domino cho những đổ vỡ của mối quan hệ khác. Trong vô thức, cha mẹ có xu hướng hành xử theo cách sẽ làm hỏng cả cuộc đời đứa trẻ, mà tất cả những người trong cuộc đều không hề hay biết.

Khi hai vợ chồng không tìm thấy bất cứ sự kết nối nào với nhau, đa số sẽ cảm thấy chông chênh. Cả hai không thể lấy năng lượng từ nửa kia được nữa, họ sẽ phải tìm một đối tượng khác để lấy năng lượng, và phần lớn đó chính là con của họ. Và kể từ đó, họ bắt đầu dính mắc vào con cái; và cũng kể từ đó, con cái họ bị đẩy vào những bi kịch trong đời.

Đầu tiên, xét từ góc độ của người vợ không còn và không có được tình yêu, năng lượng từ chồng, cô ấy sẽ có xu hướng:

Trường hợp 1: Mẹ lấy năng lượng từ con trai

Người vợ bắt đầu dồn tất cả yêu thương và dính mắc cho con trai. Ở chiều ngược lại, đứa trẻ cũng thực hiện ứng xử tương tự, dồn tất cả yêu thương cho người mẹ, vô hình trung, trẻ dính mắc, lệ thuộc hoàn toàn vào mẹ. Trong vô thức, vì thương mẹ mà đứa trẻ ấy sẽ rất ghét bố, chưa kể đến biểu hiện của mẹ trước đứa trẻ về người bố như thế nào. Nó mặc nhiên xem bố chính là kẻ phá hoại, là người đã gây ra tổn thương cho mẹ và chính nó, là người đã “vứt bỏ” hai mẹ con. Trong thế giới của nó chỉ có mẹ và duy nhất mẹ, nó dính mắc vào mẹ một cách khủng khiếp. Hơn bao giờ hết, một cảm giác như thể chỉ còn hai mẹ con trên thế gian này trở nên sâu sắc bên trong đứa trẻ, nó muốn trở thành một người đàn ông mạnh mẽ để chở che và bảo vệ mẹ. Thậm chí, sau này khi lớn lên, nó cũng không muốn lấy vợ để bảo vệ mẹ, và nếu có lấy vợ cũng chỉ muốn tìm một người phụ nữ giống hệt như mẹ. Vì ghét bố, đứa trẻ không muốn trở thành người đàn ông như bố. Nhưng bi kịch là nó lại giống bố, trở thành phiên bản tiếp theo của người bố quá khứ.

Trường hợp 2: Mẹ lấy năng lượng từ con gái

Sẽ cũng giống như bé trai, bé gái này cũng rất yêu thương và dính mắc vào mẹ sâu sắc. Trong tâm khảm của nó, bố chỉ vỏn vẹn là một tên gọi, hay có thể chỉ là một người chu cấp, ngoài ra không có gì hơn, thậm chí nó sẽ rất hận, rất ghét bố. Nguy hiểm hơn là cô gái này sẽ mất niềm tin vào đàn ông, vào hôn nhân và không muốn lấy chồng. Nhưng khi kết hôn lại vô thức lấy người như bố, vô thức đối xử với chồng như cách mẹ đối xử với bố.

Tiếp theo, xét từ góc độ của người chồng khi đứt gãy kết nối với vợ, cũng sẽ có các xu hướng tương tự:

Trường hợp 3: Bố lấy năng lượng từ con gái

Người chồng sau khi mất kết nối với vợ, sẽ bắt đầu chú mục vào đứa con gái. Đứa trẻ cũng bắt đầu mất kết nối với mẹ và cho rằng mẹ đã bỏ rơi hai bố con. Chính vì vậy, từ trong tâm thâm, nó luôn cần tình thương của mẹ, nhưng sẽ chối bỏ mạnh mẽ tình thương đó. Nó ghét, hận mẹ và giận dữ hoặc lãnh đạm khi nhắc đến mẹ. Nó luôn muốn ở bên bố, nương tựa vào bố và bảo vệ bố. Sau này, cô gái ấy cũng sẽ tìm kiếm một người chồng giống như bố mình. Dù cô gái không đồng ý với cách hành xử của mẹ với bố, nhưng vô thức lại hành xử với chồng mình như cách của mẹ mình đã từng; hoặc cũng có trường hợp ngược lại là cô ấy sẽ hành xử theo cách trái ngược hoàn toàn với cách đó. Dù là bằng cách nào, đứa trẻ ấy rất khó có được hạnh phúc sau này. Và tất cả những cách hành xử trong vô thức này đều có nguy cơ làm cô thất bại trong hôn nhân.

Trường hợp 4: Bố lấy năng lượng từ con trai

Có rất nhiều nguyên do dẫn đến sự đứt kết nối trong hôn nhân. Nhưng nếu đó là bởi những hoài bão, mong ước của người chồng bị vợ vùi dập, người chồng ấy sẽ mang ước mơ dang dở đó đặt vào đứa con trai. Người đàn ông này vô thức xem con trai của mình như một sự nối dài của bản thân, chứ không hề tôn trọng đứa trẻ như một con người riêng biệt, độc lập. Ngày ngày, người cha này sẽ thầm thì bên tai đứa trẻ những tiếc nuối của đời mình. Người con vì thương cha mà sẽ dốc hết sức giúp cha hoàn thành tâm nguyện. Tất cả những yêu thương của người cha ấy, kỳ thực là đang đánh cắp cuộc đời con mình. Đứa trẻ ấy sẽ không thể sống cuộc đời của chính mình, mà sẽ luôn đau đáu đuổi theo hình ảnh, con người mà người cha muốn trở thành, dù người cha ấy đã không còn nữa. Và cuộc đời đích thực của người con ấy đã bị chính cha mình đánh cắp mãi mãi.

Việc đứt kết nối giữa vợ chồng chưa bao giờ là vấn đề của riêng hai người và chấm dứt ở đó. Chúng ta cần cẩn trọng và tỉnh thức trong cách hành xử nếu rơi vào tình trạng đứt kết nối này. Nguyên nhân khiến cuộc hôn nhân của bạn bị trực trặc rất có thể giống với nguyên nhân trục trặc trong cuộc hôn nhân của cha mẹ bạn, và rất có thể sẽ là nguyên nhân khiến con bạn không có cuộc hôn nhân hạnh phúc. Bằng một cách nào đó, đứa trẻ sẽ mang vào cuộc đời của mình không chỉ là tổn thương, vết xước từ ấu thơ mà còn cả những sai lầm của bố mẹ. Khi không có được hạnh phúc trong quá khứ, đứa trẻ sẽ rất khó để có được và cảm nhận được hạnh phúc sau này. Chúng như những cái cây, đã bất ổn ở phần gốc rễ mà trở nên còi cọc, thiếu thốn nhựa sống.

Vì thế, đừng nghĩ việc mình làm, vấn đề mình gây ra sẽ không liên quan gì đến ai, đặc biệt khi đã là một người cha, người mẹ. Những đứt gãy trong kết nối hôm nay không chỉ là chuyện của hôm nay, mà nó còn bắt nguồn đâu đó từ quá khứ và sẽ tiếp tục ở tương lai. Chính vì vậy, bạn cần ý thức sâu sắc về tình trạng mối quan hệ của mình và cách bạn đang hành xử. Đứt kết nối trong mối quan hệ của bạn, không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến con cái mà nếu không cẩn thận, ảnh hưởng đó còn chuyển đến đời cháu, chắt… bởi đó là một dạng năng lượng gia tộc. Vì vậy, khi bất cứ một sự rạn nứt hay đứt kết nối nào xuất hiện, hai vợ chồng hãy nhanh chóng cùng ngồi lại với nhau để bắt đầu phác họa bức tranh hàn gắn, đừng để mọi thứ đi quá xa đến mức không thể quay đầu lại nữa. Điều này cực kỳ quan trọng, bởi đó không phải là việc riêng bạn không thấy hạnh phúc và cam chịu hay chấp nhận tình trạng đó rồi ráng mà sống, là lê lết cho xong chuyện đời mình, mà nó còn là việc liên quan đến gia tộc của mình nữa.

Còn giả như, nếu bạn đã cố gắng đến cùng, và lựa chọn của bạn là buông tay nhau, là đi đến ly hôn, thì hãy nhớ cho tôi rằng bạn nhất định phải “ly hôn trong bình an”. Đó là sự ly hôn khi chúng ta cảm thấy bình an trước quyết định của mình; thấy an yên trước người vợ/ người chồng của mình; cảm thấy biết ơn những ngày tháng hạnh phúc cùng nhau, cùng có những đứa con và đã cùng nhau học được trọn vẹn những bài học của mình trong cuộc hôn nhân này. Đó nhất định phải là sự lựa chọn tự nguyện, đầy tự do và trách nhiệm. Để nếu sau này, bạn có “mở cửa trái tim”, tiến đến một cuộc hôn nhân khác thì bạn cũng trọn vẹn được với cuộc hôn nhân mới. Và nếu người chồng/người vợ cũ của bạn có đến với một cuộc hôn nhân mới thì bạn cũng vui mừng và chúc phúc cho người ấy một cách vô điều kiện với một tình yêu thương chảy tràn từ bên trong.

Và dù nếu bức tranh hôn nhân của bạn đã khép lại, hai bạn ly hôn thì cũng đừng quên “tuyệt phẩm” của tình yêu giữa bạn và người chồng/người vợ cũ của mình là những đứa con chung. Nên bạn và người đó hãy bình an ngồi lại cùng nhau để vẽ nên một bức tranh về con cái của hai bạn, làm sao để chúng được chữa lành, được đầy đủ về vật chất , tình cảm, tình thân, thời gian, sự hiện diện, nâng đỡ, chia sẻ, yêu thương… từ ba mẹ chúng. Và cũng hãy xây dựng mối quan hệ tốt đẹp trong vai trò mới, trong gia đình mới – là người mẹ, người cha đến sau với những đứa con của người mới. Và một khi bạn thật sự bình an và tin tưởng vào một cuộc sống tươi đẹp, thì cuộc chia tay của bạn mở ra một cánh cửa mới – 2 người chia tay để 4 người hạnh phúc, để 2 gia đình hạnh phúc, để 2 gia tộc hạnh phúc, để đất nước bình an, và để thế giới bình an.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu