TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC – ẢO TƯỞNG HAY DÒNG CHẢY TỰ NHIÊN CỦA CUỘC SỐNG

Khi nghe kể về một cuộc hôn nhân lý tưởng, một tình yêu viên mãn, phản ứng đầu tiên của bạn là gì? Bạn cảm thấy thật “lạ đời”. Bạn sẽ nói nó giống phim Hàn, giống cổ tích, giống ngôn tình… hay một cái gì đó chỉ có trong mơ và vượt ngoài cuộc đời này, đúng chứ? Tại sao chúng ta lại có những suy nghĩ như vậy. Rốt cuộc, tận sâu trong vô thức chúng ta vẫn không tin tình yêu đích thực là một điều gì đó dễ dàng có được. Chúng ta ở quá xa nó đến nỗi ta thấy có được nó còn khó hơn… lên trời. Bi kịch là niềm tin đó lại càng đẩy ta ra xa tình yêu hơn nữa. Trong một bộ phim Trung Quốc, nhân vật chính là một cao thủ võ lâm, nhưng lại bị mù từ nhỏ, cho đến một ngày anh ta được một vị thần y cứu chữa để lấy lại ánh sáng. Đó là một điều đáng mừng. Nhưng anh ta lại không thể đón nhận hạnh phúc đó, anh ta cảm thấy quá khó khăn với việc sử dụng đôi mắt bình thường của mình, anh ta bị sốc thực sự vì đã quá quen với bóng tối, thậm chí không thể có lại được võ công như trước. Hoá ra, điều tốt đẹp sẽ trở nên bất thường nếu ta đã làm quen với những điều tồi tệ. Trong tình yêu cũng vậy, thật sự nguy hiểm nếu ta đóng đinh rằng một mối quan hệ vĩnh cửu, một tình yêu vô điều kiện là không tưởng. Khi chúng ta cảm thấy lạ lùng và “không quen” tình yêu đích thực, ta sẽ rất khó, thậm chí không thể đón nhận hay trao đi.

Khi sống giữa đời, giữa người, giữa biết bao thị phi và hỉ nộ ái ố, chúng ta bị lẫn lộn giữa cái bình thường – cái bất thường, giữa cái thuận – cái nghịch, giữa cái tự nhiên – cái không tự nhiên. Như việc ta ra đường, vào giờ cao điểm, nhiều người cứ đi theo kiểu “điền vào chỗ trống”, chui rúc để “điền” vào mọi ngóc ngách, lấn lên vỉa hè… Đó là cái sai, cái bất thường, nhưng dần dần chúng ta quen với việc đó và coi nó như việc bình thường, hết sức bình thường đến mức quên mất đó là sai. Để rồi khi bị tắt đường mà không thấy xe nào chạy lên lề đường thì ta bỗng thấy lạ thường.Cũng giống như thế, chúng ta đinh ninh rằng đau khổ là bản chất, là vốn có, là lẽ đương nhiên; còn hạnh phúc, tình yêu đích thực thì chỉ có trong phim ảnh, tiểu thuyết, thơ ca và thường là xa xỉ, xa xôi, xa vời… Trong vô thức, ta xem tình yêu vô điều kiện là điều gì đó không dành cho tất cả, dường như nó là một điều gì đó đặc biệt chỉ dành riêng cho một số ít trường hợp. Thậm chí, có những tư tưởng cực đoan đến nỗi cho rằng chúng ta không thể có tình yêu đích thực, chúng ta chỉ khao khát có nó mà thôi. Chúng ta đã nhầm!

Chính vì niềm tin sai lạc ấy nên chúng ta dần lạc đường và rời xa tâm chân thật của mình. Càng rời xa tâm chân thật, chúng ta lại càng tin rằng tình yêu vô điều kiện là không có thật. Ngày xưa, lúc mới ra trường làm xây dựng, khi đi nghiệm thu công trình, vì đặc thù của công việc, chỉ huy trưởng không thường xuyên có mặt ở công trường, nên tôi hay một anh em khác ký thay chỉ huy trưởng. Việc này cứ kéo dài hàng năm trời như thế. Rồi đến một hôm, chỉ huy trưởng đi nghiệm thu và chính tay anh ta ký vào biên bản đó thì bị chủ đầu tư phản hồi là chữ ký giả mạo. Lúc đó, tôi mới ngộ ra rằng, trên đời này, luôn đầy rẫy những cái thật thành giả, giả thành thật, và thường sẽ đi theo xu hướng là những cái ta sai thì lại được coi là lẽ đương nhiên của cuộc sống. Và trong tình yêu cũng thế, chúng ta chứng kiến, quan sát và trải qua nhiều khổ đau đến mức chúng ta không tin có tình yêu đích thực tồn tại trong đời, nơi mọi người và ngay trong chính bản thân mình.

Khi quay lại tìm hiểu cho đến tận cùng đâu là cội nguồn của sự sống và vũ trụ này, bạn sẽ thấy khởi nguồn của thế giới này là tình yêu. Vũ trụ này được khai sinh bởi tình yêu. Vạn vật trong vũ trụ này được vận hành bởi tình yêu. Sự sống trong vũ trụ này nuôi dưỡng bởi tình yêu. Và tình yêu chính là dòng chảy tự nhiên và là quy luật tự nhiên trong cuộc đời này. Nhưng rồi, bởi niềm tin sai lạc như đã nói, chúng ta đã bị rớt ra khỏi dòng chảy tình yêu, mất dấu tình yêu đích thực, mất kết nối với Nguồn nên mỗi một ngày sống ta cứ luôn thấy thiếu thốn, kiệt quệ, xa rời ý nghĩa sống và cứ mãi khao khát một tình yêu đích thực mà lại không thể tin tình yêu đó có ngay trong ta. Đã đến lúc, chúng ta cần mang sự sáng suốt trở lại với nhận thức của mình.


Hãy thử một lần quan sát dòng năng lượng của tình yêu ấy, bạn sẽ thấy nó lan tràn bao phủ cả vũ trụ này. Tình yêu ấy tuôn chảy trong từng cái cây, con sông, ngọn núi, biển cả, bông hoa, chiếc lá, mặt trời, cơn gió… và qua chính ta, qua các mối quan hệ cha mẹ – con cái, qua vợ chồng, qua bạn bè, qua những cuộc gặp gỡ tình cờ… Chính vì vậy, hãy hiểu rằng, khi nào chúng ta còn nghi ngờ về cái gọi là tình yêu vô điều kiện, tình yêu đích thực là khi ấy chúng ta đang lệch khỏi dòng chảy của quy luật tự nhiên. Sẽ chẳng có gì tuyệt vời trong cuộc đời của mình nếu ta chống đối, cưỡng chế, nghịch đường ngược lối với dòng chảy. Hãy hòa mình vào dòng chảy ấy, nó đang mang theo sự đủ đầy, dư dật, thịnh vượng, vô lượng vô biên. Nhưng làm sao để có thể hòa vào dòng chảy? Hãy biết buông bỏ, tin tưởng và phó thác; dẹp bỏ mọi bức tường của bản ngã và cái tôi để dòng chảy tình yêu được tuôn trào và chảy qua đời ta.

Khi suối nguồn tình yêu được khơi thông, tình yêu sẽ tràn ngập trong ta, và tình yêu ấy sẽ lan tỏa ra các mối quan hệ xung quanh ta. Và chúng ta chính là một kênh dẫn của dòng chảy đó. Khi chúng ta dẫn lối cho tình yêu, dù không cầm nắm giữ gì riêng cho mình, nhưng ta lại luôn có được tất cả. Đó là lúc chúng ta thực sự sống và sống trong vùng hạnh phúc đích thực. Ngược lại, khi dòng chảy bị tắt và ứ đọng nơi mình, thì đời ta trở thành một ao nước tù – thiếu sinh khí, thiếu sức sống, thiếu năng lượng và rời xa sự trù phú vốn có theo lẽ tự nhiên.

Thế nên, đừng cố đi tìm tình yêu đích thực và nhất là đừng hoài nghi, mà chúng ta chỉ cần buông mình vào dòng chảy tự nhiên – vốn là dòng chảy tình yêu trong cuộc đời này để kết nối với Nguồn tình yêu. Để làm được như thế, chúng ta cần đặt xuống cái tôi và bản ngã sừng sững của mình để không làm ngăn chặn và tắt nghẽn dòng chảy ấy. Và nếu một lúc nào đó bạn nghi ngờ về tình yêu vô điều kiện trên đời này, hãy nhớ lại rằng vì tình yêu vô biên của God mà Vũ trụ này được tạo nên và chúng ta được có mặt trên đời này.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu

TIỀN KHÔNG MUA ĐƯỢC TÌNH, SAO NHIỀU NGƯỜI VẪN DÙNG TIỀN ĐỂ KIẾM TÌNH?

Đối với nhiều người, tình yêu là một cuộc tìm kiếm hay chính xác hơn là người ta đi tìm kiếm người yêu. Họ nghĩ rằng cứ tìm sẽ thấy, cứ mơ sẽ gặp. Từ thời còn độc thân, lúc còn đầy đam mê sưu tầm và học hỏi về các chiêu trò tán gái (mà bằng ngôn từ mĩ miều thì người ta gọi bằng “nghệ thuật chinh phục các nàng”), tôi cũng từng được nghe chia sẻ một phương pháp rất “cấp tiến” rằng: hãy phác thảo chân dung người trong mộng thật rõ ràng và chi tiết – từ vóc dáng cho đến tính cách, trí tuệ, nghề nghiệp, giá trị sống…, rồi cài hình ảnh ấy vào thật sâu trong tiềm thức… đó là cách để điều bạn khao khát dễ dàng trở thành hiện thực; và rồi chân dung mà bạn đã “vẽ” ra theo cách sống động ấy một ngày đẹp trời nào đó sẽ bằng xương bằng thịt mà “đâm sầm” vào đời bạn. Nhiều người còn đưa ra bài toán xác suất để đi tìm tình yêu: cứ hễ đi nhiều, gặp nhiều, tương tác nhiều… thì xác suất tìm ra tình yêu của đời mình cao hơn… Chẳng biết đúng sai thế nào, nhưng với tôi, tình yêu còn là chuyện của duyên số nữa. Tôi từng quan sát và thấy rất nhiều những “ẩn số” trong tình yêu mà khó lòng lý giải được. Có người ngay bên cạnh ta, trải qua những vui buồn tuổi thơ, cùng lớn lên bên nhau, chứng kiến những thăng trầm của đời nhau, nương tựa nhau trong nhiều mặt, có tình thương dành cho nhau… nhưng rồi không thể tiến xa hơn một tình bạn (kiểu như Ngạn và Hà Lan trong Mắt Biếc); còn có người ở đâu xa lắc xa lơ, cách nhau vạn dặm, ngăn trở nghìn trùng… thì lại bước vào đời nhau để nên vợ nên chồng. Thật vậy, từ ngàn đời nay hẳn ai cũng thấy là nhiều cặp đôi đến với nhau không theo bất cứ một sự hợp lý nào cả.

Đến bây giờ tôi nhận ra rằng, tình yêu đến với mình hay không là nằm ở khả năng chúng ta mở lòng đón nhận và không ngăn cản dòng chảy của tình yêu. Bởi vì xét cho cùng, đi kèm với việc ai đó không thể yêu được là vì họ để nỗi sợ hãi, những tổn thương cũ, những mô thức ghi nhận về tình yêu lệch lạc làm cho họ tự giới hạn và cản trở tình yêu vào. Vì vậy, chỉ khi thật sự tháo gỡ các rào cản tình yêu, mở đường thông thoáng để tình yêu có thể đến với trái tim bằng cách chữa lành thì lúc đó chúng ta mới tính đến chuyện có người yêu. Hay nói chính xác hơn, lúc đó tình yêu của đời mình mới đến với mình một cách tự nhiên.

Một sai lầm nữa là nhiều người vẫn nghĩ rằng tình yêu là một cuộc chinh phục hay một cuộc trao đổi. Cho rằng đó là một cuộc chinh phục nên người ta thi nhau thể hiện mình nhằm nổi bật, cuốn hút và để lại dấu ấn. Nhiều chiêu trò núp bóng dưới tên gọi lãng mạn và ân cần được tung ra: tặng 999 đóa hồng, đứng dưới mưa chờ đợi, liên tục đón đưa, quà cáp đủ dịp… Tất cả những điều đó càng che khuất đi sự chân thành đích thực trong tình yêu. Nghĩ rằng đó là một cuộc trao đổi nên khi nhắm giá bên kia càng cao thì người ta càng đầu tư nhiều từ thời gian, công sức, cho đến giá trị quà tặng, những bữa ăn đẳng cấp, những chuyến du lịch sa hoa… Đương nhiên giá của người kia chỉ phụ thuộc vào khả năng thẩm định giá của người này chứ không phải từ giá trị đích thực của chính bản thân người ấy. Từ đó, dễ dẫn đến những cảm giác chán nản, thất vọng, cảm thấy thua lỗ… nếu ta thất bại; hoặc cảm giác chiến thắng, hoàn tất phi vụ… nếu ta thành công. Những điều này không hề liên quan đến tình yêu đích thực hay tình yêu vô điều kiện, nó chỉ là sự chán nản hoặc hả hê của cái tôi mà thôi.

Chính vì quan niệm tình yêu là cuộc kiếm tìm, cuộc chinh phục, trò đổi chác nên không ít người đàn ông nghĩ rằng có thể dùng tiền bạc, vật chất để có được tình yêu. Và đáng buồn thay là người phụ nữ khi được đưa vào “cuộc chơi” này cũng lầm tưởng rằng số tiền người đàn ông bỏ ra để chăm sóc và “đầu tư” vào mình ngang bằng với sự chân thành và mức độ yêu thương của người ấy dành cho mình. Trong khi từ trong sâu thẳm, điều phụ nữ cần trong mối quan hệ là sự an toàn, bình yên, tự do, được là chính mình, được nâng đỡ, được khích lệ… Nhưng bi kịch là họ cứ nhầm lẫn những nhu cầu bên trong này có thể được đáp ứng bằng những thứ vật chất bên ngoài. Đó là một nhận thức sai lầm khủng khiếp. Cho nên những “kẻ săn đuổi” dùng tiền thì vẫn cứ đổ tiền vào để nhử “con mồi”, “con mồi” thì vẫn tin rằng nơi nào nhiều tiền là nơi êm ái, tốt đẹp. Và thế là bẫy vẫn được giăng ra và “con mồi” vẫn cứ sa bẫy. Kẻ trơ trọi và lạc lõng duy nhất trong trò chơi dùng tiền đổi tình chính là Tình Yêu Đích Thực. Kẻ này đã bị lãng quên, không được đánh thức, không được mang ra để trao đi một cách chân thành; rồi kẻ này còn bị mạo danh, bị lầm tưởng. Trong khi, chỉ cần kẻ ấy xuất hiện giữa 2 người là cả 2 bên đều đủ đầy, mọi đau đớn, tổn thương đều được chữa lành, mọi nhu cầu về bình an, hạnh phúc đều được đáp ứng.

Vì vậy, đừng đi “săn mồi” cũng như đừng trở thành “con mồi” tìm một cái bẫy êm ái để vướng vào nữa, cả 2 hãy hướng đến việc đánh thức tình yêu đích thực bên trong mình. Đó là con đường duy nhất đúng giữa muôn nẻo đường.

NGUYỄN ĐỨC QUỲNH

Người đánh thức tình yêu

VÌ SAO CHÚNG TA MÃI LÀ ĐỨA TRẺ KHÔNG LỚN TRONG TÌNH YÊU?

🤰Con người chúng ta thường có những hoài niệm sâu sắc với những ca khúc bất hủ vượt thời gian như “How deep is your love” của ban nhạc Bee Gees. Bản tình ca mở đầu bằng những ca từ ngọt ngào như thanh âm của tình yêu chớm nở không nỡ xa rời, “How deep is your love” làm tan chảy trái tim của bất kỳ cô gái nào.

“I know your eyes in the morning sun

I feel you touch me in the pouring rain

And the moment that you wander far from me

I wanna feel you in my arms again

(Tạm dịch:

Bắt gặp ánh mắt của em trong ánh ban mai

Anh cảm nhận được em chạm vào anh dưới cơn mưa tầm tã

Vào cái khoảnh khắc em cất bước rời xa

Anh muốn cảm nhận hơi ấm của em trong vòng tay anh lần nữa”)

Yêu và được yêu là mong muốn sơ khai của con người. Nhưng tình yêu không chỉ gói gọn ở chữ “yêu” mà còn như chiếc hộp Pandora chứa cả nỗi sợ hãi, lo lắng, hi vọng và khao khát. Bạn hãy lắng nghe thật kỹ những lời hát đó bởi phải chăng trong từng câu chữ ấy không chỉ toát lên sự yêu thương mà phảng phất cả nỗi khao khát. Chàng trai hiện lên qua lời bài hát ở trên đã gói hai cung bậc cảm xúc khi yêu ấy lại với nhau bằng những câu từ đầy da diết. Cô gái chỉ rời đi một chút thôi là anh đã không thể chịu được mà phải thốt lên rằng anh muốn bao bọc em trong vòng tay của mình. Không phải khó để bắt gặp những điều tương tự qua vô vàn bài hát, bộ phim từ nhiều thập niên về trước và cả tận bây giờ. Nỗi khao khát ấy không chỉ có ở các chàng trai mà còn xuất phát từ nơi các cô gái. Phái nữ cũng luôn muốn bộc lộ tình cảm gắn bó không thể cách rời bởi vì với họ khi yêu thì “mọi thứ anh có là tất cả điều mà em cần.”

Con người chúng ta là vậy đấy. Chúng ta luôn cảm thấy rằng mình sẽ không thể sống nếu thiếu người ấy và chúng ta luôn tin tưởng cũng như sùng bái những câu từ trong các bài hát như trên, bởi theo ta đó là thanh âm của tình yêu đích thực. Phải chăng đó là do chúng ta không thể tách rời khao khát ra khỏi yêu thương thuần túy hay bởi vì ta luôn cho rằng yêu và mong muốn là hai khía cạnh luôn đi cùng với nhau. Thực chất thì đây cũng là chuyện hiển nhiên khi mà nỗi niềm khao khát trong tình yêu vốn xuất phát từ nỗi sợ hãi và khát vọng được tồn tại luôn cư ngụ trong mỗi chúng ta từ thuở lọt lòng.

Sinh ra với hai bàn tay trắng, cuộn tròn trong khoảng không gian vô tận của nỗi sợ hãi trước thế giới bên ngoài xa lạ cùng với sự bất lực khi chẳng thể làm gì để bộc lộ mình ngoại trừ việc khóc thật lớn. Khao khát nguyên thủy của loài người là mong muốn được tồn tại trên cuộc đời này, và mong muốn ấy phát sinh ngay sau khi ta phải rời bỏ một nơi đầy ấm áp và thoải mái như bụng mẹ. Với một đứa trẻ mới sinh ra, nó chỉ như một hạt mầm bé nhỏ phải có tay chăm sóc của người khác thì mới sống sót và sinh trưởng được. Vì còn quá bé nên nó đành phải gửi gắm khát khao được sống ấy vào tay người “mẹ”. Và từ ấy, một tình yêu đầu đời hết sức tự nhiên dành cho “mẹ” được tạo nên. Dần dần nó lấy làm quen thuộc và gắn bó với thanh âm, tiếng bước chân lại gần, mùi hương, những lời vỗ về của mẹ đã dần làm nảy sinh trong đứa trẻ ấy cảm giác yên tâm mỗi khi có mẹ bên cạnh. Khi không có mẹ, đứa trẻ sẽ lập tức trở nên sợ hãi và khóc lóc đòi mẹ cho bằng được.

Ngay cả khi trưởng thành thì khát khao được sống và được bảo bọc ấy vẫn còn tồn tại sâu thẳm trong mỗi chúng ta. Dù cho lúc này ta đã có thể tự mình chăm lo lấy bản thân và dù cho đã quên đi gần như toàn bộ những chuyện từ khi còn nằm trong vòng tay mẹ đi chăng nữa, thì đứa trẻ hôm nào với mong muốn được mẹ bao bọc ấy vẫn còn tồn tại bên trong chúng ta. Nó khiến ta có xu hướng tìm kiếm những người có thể bảo vệ, chăm sóc ta đúng như những gì mà ta khi còn là một đứa trẻ khao khát có được. Mỗi một cá thể người như chúng ta dù có mạnh mẽ đến nhường nào thì cũng luôn xiêu lòng khi có ai đó thỏ thẻ hay khẳng định với ta một điều rằng với ta rằng:

“Just close your eyes – The sun is going down

You’ll be alright – No one can hurt you now.

(Tạm dịch:

Nhắm đôi mắt em/anh lại nào, hoàng hôn đang dần buông xuống rồi

Em/anh sẽ ổn thôi, không một ai có thể làm tổn thương em/anh cả)

Con người thường thả lỏng khi có người ở bên yêu thương, giúp đỡ. Nhưng niềm vui, hạnh phúc và cảm giác yên bình ấy không đơn giản chỉ đến từ sự hiện diện của người ấy mà còn là bởi đứa trẻ trong ta đã tự vỗ về nó rằng “Sẽ ổn thôi, đã có người đến chăm lo cho mình rồi.” Và cũng chính vì điều này mà đến khi mối quan hệ trở nên ngột ngạt, khó khăn với những xung đột, đổ vỡ, khi mà người ấy không còn cho bạn cảm giác an tâm cận kề thì đứa trẻ trong ta sẽ dần bị bao bọc bởi nỗi sợ hãi giống y như nỗi sợ khi mẹ rời xa vậy. Lúc đấy ta sẽ như một đứa trẻ vô vọng nhìn quả bóng bay hạnh phúc bay đi xa mất.

Nỗi sợ hãi và khát vọng yêu thương không thể tách rời luôn song hành sánh đôi. Đứa trẻ trong chúng ta luôn thúc dục ta phải tìm một người cho ta sự an toàn, dễ chịu vì với một đứa bé dễ bị tổn thương và không thể tự mình chăm sóc cho chính mình như nó thì mong muốn có người ở bên luôn là khát vọng lớn nhất của nó. Nhưng khi con người đã trưởng thành mà vẫn không thể nhận ra, thấu hiểu để giải thoát cho đứa trẻ ấy thì ta sẽ luôn bị nó thao túng để rồi luôn phải sống trong nỗi lo sợ bị bỏ lại trong tình yêu.

❤ 🤱I AM LOVE🤰 ❤

NGUYỄN ĐỨC QUỲNH

Người đánh thức tình yêu