Khi bạn vẫn còn thèm muốn một điều gì đó, bạn sẽ như mặt trăng bị cuốn theo lực hút của Trái Đất mà chẳng thể tự chủ chính mình. Khát khao ấy như vô vàn rễ nhỏ li ti cắm sâu trong lòng đất của cây cổ thụ mang tên tình yêu, nên cho dù có đốn ngã cái cây thì rễ của nó vẫn sẽ đâm chồi trở lại. Cội nguồn của nó nằm ở thói quen cũ được hình thành bởi những khó khăn mà ta vấp phải. Và cho dù ta có mong muốn được ở trong một mối quan hệ lành mạnh đi chăng nữa thì thói quen cũ này cũng sẽ giành lấy sự kiểm soát cuộc sống và tạo ra cho ta muôn vàn gian khó.
Nếu cứ mãi bị điều khiển bởi những thói quen cũ thì bạn sẽ rơi vào mối quan hệ như ngục tù khác ngay sau khi thoát khỏi một cái trước đó. Điều này cũng dễ dàng thấy được không chỉ trên phim ảnh sách báo mà còn ở ngoài đời thật. Chẳng hạn như việc một người vừa giải phóng mình khỏi cuộc hôn nhân hay quan hệ tồi tệ sẽ rất nhanh chóng sa vào lưới tình với một người cũng chẳng khá hơn là bao. Căn nguyên là do ta chỉ nghĩ rằng người trước đó là nguyên nhân cho mọi khổ đau của mình và chỉ cần thoát khỏi người đó thì ta sẽ có được tự do. Nhưng đáng buồn thay, dù ta có ra khỏi cảnh ngục tù ấy thì cách ta suy nghĩ, hành động và hành xử vẫn không gì thay đổi cả. Chúng ta vẫn bị chi phối bởi thói quen cũ ấy để rồi không chỉ đem đến đau khổ cho người đầu tiên mà còn tạo ra địa ngục trần đời cho người đến sau ấy.
Khi đã biết được nguyên nhân của sự bộc phát ấy là do thói quen cũ đã cắm rễ vào trong tâm căn của ta thì bạn hãy tập đón nhận nó như một vấn đề phải có. Bạn hãy nhẹ nhàng mỉm cười với nó, nắm được bản chất của nó rồi bắt đầu từng bước biến đổi nó. Hãy giữ một đầu óc minh mẫn bởi chỉ khi bạn đủ tỉnh táo, bạn mới hiểu rõ ngọn ngành mỗi hành động của chính bản thân. Hãy lắng nghe bản thân của bạn để nhận ra giọng nói văng vẳng của khao khát do thói quen cũ tạo ra. Khi bắt gặp được giọng nói ấy, hãy bảo nó rằng “Tôi biết bạn là ai và tại sao bạn lại xui khiến tôi như vậy. Nhưng tôi cũng biết bạn đến từ những nhận thức sai lầm của mình và tôi cũng không có những thèm muốn đó nên bạn không thể động đến tôi. Ngay cả khi bạn hiện diện ở đây, bạn cũng không thể khiến tôi làm điều đó.” Có tự nhắc nhở bản thân mình như vậy thì bạn mới thấu hiểu được chuyện gì là tốt và chuyện gì là xấu để rồi đừng để bản thân rơi vào vòng lặp ấy. Và khi ta có ý thức hơn về lời nói, suy nghĩ và hành xử của mình thì không chỉ bạn có thể cứu được chính mình mà còn khiến cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.
Chỉ khi bạn xóa bỏ được khao khát và rằng buộc ái tình này thì nỗi sợ của bạn sẽ như những hạt bụi nhỏ để gió cuốn bay đi mất. Món quà lớn nhất mà bạn có thể dành cho một nửa của mình là một hiện thân không sợ hãi, không quyến luyến, không ràng buộc. Điều này còn quý giá hơn cả vàng bạc hay tiền tài. Khi cho đi món quà của sự không sợ hãi là khi bạn có thể cảm nhận được giá trị đích thực của tình yêu và có thể nhẹ nhàng mỉm cười trước thách thức và giống tố. Hãy luôn nhớ rằng, mọi chuyện trên đời đều là vô thường, khi khoảnh khắc trôi đi, người bạn yêu cũng ngoảnh bước rời xa bạn, nhưng với một trái tim không sợ hãi và không ràng buộc thì hạnh phúc vẫn sẽ bên bạn. Một tình yêu thật sự là một tình yêu không sợ hãi, không khao khát, không biên giới và không có đau khổ. Tình yêu thật sự sẽ khiến bạn cảm thấy bản thân mình hoàn thiện mà chẳng phải nhờ đến một ai khác hay một tác động nào đó từ bên ngoài. Tình yêu đích thực sẽ như ánh nắng mặt trời, sưởi ấm con tim cho tất cả mọi người trên thế giới này.
NGUYỄN ĐỨC QUỲNH
Người đánh thức tình yêu