AI XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC ƯU TIÊN HƠN? VỢ hay CHỒNG…

Dòng sông, cuộc đời hay hôn nhân đều chưa bao giờ êm đềm. Hôn nhân đang làm bạn xáo trộn? Bạn đang gặp trục trặc trong mối quan hệ của mình? Đây chẳng phải là chuyện lạ đời gì đâu, cuộc hôn nhân nào dù ít dù nhiều cũng có những vấn đề nhất định của nó, cũng còn đó những yếu đuối và bất ổn. Nhưng hãy biết ơn những cú sốc đến thót tim, nghẹt thở hay chút gập ghềnh nào đó trên hành trình. Tất cả là những bài học của bạn, tất cả chỉ để cho bạn thấy được vẻ lấp lánh và thiêng liêng của hôn nhân, của hạnh phúc đích thực.

Với tôi, hôn nhân là một sự kiện lớn, có thể lật tung cuộc đời của bất cứ ai lên để họ phải sắp xếp lại từ đầu. Ngoài đam mê, sự nghiệp, mối quan hệ xã hội, bạn bè… thì còn có gia đình, tổ ấm được thêm vào mối quan tâm của ta, thậm chí chi phối những mối quan tâm còn lại. Khi mối quan tâm có sự thay đổi, cách phân bổ năng lượng và thời gian của chúng ta cũng sẽ bắt đầu thay đổi. Nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng, khi ta lập gia đình, đổ dồn vào gia đình thì những mối quan tâm khác sẽ không đạt được tốc độ phát triển như trước đó. Nếu bạn có một nền tảng hôn nhân vững chắc, thì những khía cạnh khác cũng sẽ dễ dàng có được sự vững chắc, thậm chí còn vững chắc hơn trước kia. Ngược lại, nếu cuộc hôn nhân trở nên yếu ớt, những khía cạnh khác cũng dễ dàng gãy đổ hơn. Vì vậy mà có thể nói rằng, thành công trong việc vun xây một tổ ấm có thể quyết định nhiều loại thành công khác trong cuộc đời của bạn, của người bạn đời và cả của con bạn.

Tôi nhìn ra rằng, trong mối quan hệ đặc biệt ấy, mỗi người vẫn có tiến trình riêng nhưng không phải một mình và không thể một mình. Bản thân mối quan tâm về gia đình không chỉ của riêng ta và không hoàn toàn do ta làm chủ, mà nó gắn liền với người bạn đời của ta. Thế nên cả hai không khỏi đối diện với những lúc khó khăn khi đưa ra lựa chọn. Nhất là có những giai đoạn cả hai phải lựa chọn ưu tiên phát triển cho chồng hay cho vợ. Vì nội lực có hạn, nên đôi lúc ta nghĩ vợ đợi chồng đôi ba năm để ưu tiên cho chồng phát triển trước, sau đó sẽ quay sang ưu tiên tập trung cho vợ phát triển, hoặc ngược lại. Đôi lúc, mình đã được 9 điểm, chỉ cần 1 điểm là 10; đối phương được 1, nếu thêm 1 thì cũng chỉ 2 thôi. Vậy thì nên “đầu tư” hẳn cho mình “lên đỉnh 10” hay dành 1 điểm đó để vớt vát nửa kia? Tôi tin chắc rằng vợ chồng đôi lúc đắn đo những điều như thế. Câu trả lời nào cho thỏa đáng? Tất nhiên là chúng ta không thể biết được lựa chọn nào là đúng và lựa chọn nào là sai, chúng chỉ đơn giản là lựa chọn và nó phụ thuộc hoàn toàn vào tự do ý chí của người trong cuộc. Theo tôi, vấn đề không phải là nên ưu tiên cho ai mà là sẽ ưu tiên như thế nào. Không quan trọng là bạn đưa ra lựa chọn gì, quan trọng là bạn thực hiện lựa chọn ấy như thế nào. Vấn đề thường không đến từ lựa chọn mà đến từ cách chúng ta hành xử với lựa chọn của mình. Chúng ta có thể chọn đích đến đúng, nhưng chưa hẳn cách chúng ta làm, con đường chúng ta đang đi là đúng. Sẽ có những con đường chẳng đưa ta tới đâu, hoặc lạc ra khỏi quỹ đạo của tình yêu.

Nếu bạn chấp nhận dành ưu tiên cho sự phát triển của nửa kia trước, bạn sẽ có xu hướng cho rằng mình là người ban ơn, và luôn chờ chực được trả ơn. Rủi như nửa kia không thể hoặc chưa thể “trả ơn’’ và “trả ơn” như mong đợi, bạn lại bị ám ảnh, ám ảnh bởi một cảm giác bị thiệt, bị lỗ. Bạn đâm ra trách chồng, trách vợ mình theo các kiểu như: Anh đã gác toàn bộ sự nghiệp để lo cho em, giờ đến lượt anh thì em không ủng hộ; Vì tương lai của anh mà em phải rút cạn sức lực như thế nào, đã khổ sở ra sao anh đâu hay biết… Sau những lựa chọn ấy, chúng ta vô thức xem chồng mình, vợ mình như một kẻ vô ơn, bội bạc, ích kỷ và ta là một kẻ ngu ngốc và tự hành hạ mình với những ân hận, trách cứ, dày vò. Mối quan hệ dần dần bị đầu độc, dần dần sẽ đứt gãy mà ta không hề hay biết lý do tại sao, cứ khăng khăng chỉ trích, đổ lỗi cho đối phương. Hãy dừng lại một chút, để xem chúng ta đã sai từ đâu.

Nguyễn Đức Quỳnh – Người đánh thức tình yêu

Bản thân mối quan tâm về gia đình không chỉ của riêng ta và không hoàn toàn do ta làm chủ, mà nó gắn liền với người bạn đời của ta.

Nếu bạn chọn lui về để nhường sân khấu cho đối phương tỏa sáng, thì đừng cho rằng đó là bạn đang hi sinh và bắt ép đối phương phải khắc cốt ghi tâm, phải trả lại đúng như thế hoặc hơn như thế cho bạn bằng mọi giá. Bởi khi đó, bạn không có tình yêu. Nếu một khoảnh khắc nào đó bạn không có tình yêu, và rồi nhiều khoảnh khắc như thế cộng lại, bạn sẽ dần rời xa tình yêu hơn. Và khi nơi bạn không có tình yêu thì mối quan hệ sẽ không còn tình yêu. Mà mối quan hệ đã không còn tình yêu thì… tôi chẳng tìm ra một điều gì bi kịch hơn, khủng khiếp hơn mối quan hệ này. Hãy tự do tuyệt đối với lựa chọn của mình và yêu vô điều kiện lựa chọn đó.

Ở chiều ngược lại, bạn là người được ưu tiên, được nửa kia nâng đỡ nhiều hơn, những bước tiến của bạn đâu đó là bước lùi của nửa kia, thì cũng đừng xem đó là chuyện hiển nhiên, vì bạn tài giỏi hơn, bạn xứng đáng được ưu tiên hơn hay đó là trách nhiệm, nghĩa vụ, là việc nên làm của nửa kia. Hơn bao giờ hết, bạn cần trân trọng và biết ơn. Hãy nâng đỡ người bạn đời bước đi, như cách mà người bạn đời đã nâng đỡ bạn, đến suốt cuộc đời này, bằng tình yêu thuần khiết. Hai vợ chồng phải thực sự đồng lòng, đồng hành trong từng lựa chọn ấy, chứ không phải tách nhau ra rồi mỗi người tự tính toán thiệt hơn.

Thế nên, dù lựa chọn của bạn là gì, hãy cứ dốc hết trái tim cho lựa chọn ấy. Dù là thành quả mang tên ai trực tiếp, thì đó cũng đều là thành quả của hai vợ chồng chứ không của riêng ai. Và hết lòng trao đi tình yêu vô điều kiện cho nửa kia của mình thật sự xứng đáng được xem là một trong những thành quả lớn lao nhất trong đời.

Nguyễn Đức Quỳnh

Người đánh thức tình yêu